Bộ phim là câu chuyện cảm động về người cha chậm phát triển trí tuệ Lee Yong-go và con gái của anh là Ye-seung. Sau khi bị kết án oan, anh bị đưa vào tù để chờ ngày hành hình, cũng là lúc những phép màu xuất hiện, minh chứng cho tình cha con thiêng liêng và tình bạn cảm động. Những phép màu ấy, không phải do những đấng siêu nhiên ban phát, mà do chính những con người ở đáy xã hội tạo ra, giữa đời thường
- Bao giờ cho đến tháng mười – Đơn giản nhưng khó quên
- Những Trang Web Review Sách Hay Hàng Đầu Hiện Nay
Điều kỳ diệu
Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7 là một bộ phim không đầu tư quá nhiều mặt hình ảnh hay diễn viên, mà tập trung vào khía cạnh tình cảm. Đặt các nhân vật vào bối cảnh nhà tù, nơi được biết đến là tập hợp của các thành phần xấu trong xã hội, song viết về nhà tù không phải để kinh sợ nó, mà lại để nói về những điều kỳ diệu nảy nở trong lòng của nó, xuất phát từ tình phụ tử thiêng liêng cao cả cũng như tình bạn giữa những tù nhân.
Trung tâm của tác phẩm điện ảnh này là ông bố Yong Goo, người bố bị thiểu năng trí tuệ nhưng có tấm lòng yêu thương vô bờ bến đối với người con gái mình – Yesung. Hai con người không ước mơ cao sang chỉ mong có thể bên nhau hàng ngày, nương tựa vào nhau, như nắng và trời mà sống. Đạo diễn đã đặt tình yêu của hai cha con vào hoàn cảnh éo le, khi người cha bị oan đối mặt với án tử hình đang chấp hành án gặp lại đứa con của mình ở trong tù. Có thể nói sự xuất hiện của cô bé trong nhà giam như ánh dương sưởi ấm lại những trái tim nơi đây. Đặc biệt, tình yêu thương của Yong Goo dành cho đứa con gái là vô cùng to lớn. Sự chân thành của người đàn ông này đã lay động toàn bộ trại giam từ những kẻ phạm tội-thành phần vô cảm, tàn nhẫn nhất xã hội đến cai ngục-những người có thành kiến, ác cảm to tát với những tên tội phạm.
Bộ phim như một cơn mưa rào giữa ngày hè nóng bức, một điểm sáng của lòng nhân ái của loài người nói chung và tình phụ tử nói riêng giữa bốn bề đen tối tràn ngập mưu mô,thủ đoạn,thù hận của người với người. Mỗi người khi xem phim đều thích thú đón nhận cơn mưa này bởi những rung động mát dịu,những tiếng cười sảng khoái mà nó mang đến như hạ nhiệt khao khát tình người đang cháy rực trong chúng ta bấy lâu nay. Người xem khó lòng kìm được nước mắt trước phân đoạn con gái nhỏ lạy cha trong ngày sinh nhật của mình: “cám ơn ba đã mang con đến thế giới này “Cám ơn con…vì…đã là con gái của ba, con là món quà quý nhất mà thượng đế đã ban tặng trong đời này của ba”
Bên cạnh đó, người xem cũng ấn tượng mạnh với tình bạn nơi ngục tối. Những con người đã phạm sai lầm trong quá khứ, phạm những tội không thể tha thứ nhưng điều đó không có nghĩa là phần người trong họ đã cạn kiệt. Có thể thấy, họ đều là những người đã từng lầm lỡ trong cuộc đời. Thế nhưng, lương tâm và lòng trắc ẩn của họ vẫn không cho phép chấp nhận kẻ mang tội ác giết trẻ em. Để rồi đến khi biết được sự thật, họ lại đồng lòng dốc sức để giúp đỡ người cha Young-go tội nghiệp được gặp lại con gái, cũng như giúp anh tự minh oan cho chính mình.
Những điều kỳ diệu được khắc họa thông qua những hành động đời thường giản dị, bình thường nhưng không tầm thường, thể hiện rõ giá trị nhân văn của tác phẩm, là thánh ca của tình phụ tử thiêng liêng.
Phòng giam số 7
Phòng giam số 7 có thể nói là hình tượng tượng trưng cho hiện thực xã hội. Không đơn thuần là vụ án oan của một người, mà là chiếc gương phản chiếu của một xã hội đầy rẫy những bất công vẫn còn tồn tại. Một xã hội có sự phân chia giai cấp rõ ràng, người có địa vị và tiền bạc được phép định đoạt cuộc sống của những người sống ở tầng lớp thấp hơn. Ở đó, những người được giao nhiệm vụ tìm lại công lý lại chẳng mảy may để tâm tới hai chữ công bằng. Và ở đó, những người không có gì trong tay, những người cần được xã hội giúp đỡ, lại chẳng có quyền lên tiếng, như cha con Young-go.
Định kiến xã hội là thứ giết chết đi tình người và công lý. Khi mà những thẩm phán, những vị cảnh sát là người được trao nhiệm vụ giữ gìn công lý lại điều tra và xét xử theo ý kiến của dư luận cũng như sự chỉ đạo của cấp trên, sẵn sàng giết chết những con người vô tội để thỏa mãn sự tham lam ích kỉ của mình. Xã hội chạy theo thành tích, không có chính kiến riêng đã được khắc họa rất rõ nét trong bộ phim, thể hiện rất rõ qua tình tiết sự dối trá, ích kỷ, tàn nhẫn của cảnh sát trưởng- người có cô con gái đã qua đời muốn ép yong goo buộc phải nhận tội để hả hê, để thỏa mãn nỗi đau mất con mà ông phải chịu thì người khác cũng phải chịu.
Quả thật, ở tác phẩm có sự đổi ngôi, khi những tù nhân mới là những kẻ đi tìm công lý, còn vị cảnh sát và thẩm phán lại là đồng phạm giúp che dấu cái ác.
Kết buồn cho một câu chuyện cổ tích đẹp nơi phòng giam
Kết của phim được xây dựng bởi hai tình tiết. Đầu tiên là hình ảnh của khinh khí cầu, khinh khí cầu tượng trưng cho khát vọng mãnh liệt được sống và yêu thương của hai nhân vật chính, thể hiện sự đoàn kết của tất cả những tù nhân trong tù. Họ đã chung tay làm nên nó với hi vọng có thể đưa được hai bố con trở về nơi mà họ thuộc về. Song khinh khí cầu lại bị giữ lại bởi sợi dây thừng. Sợi dây thừng tượng trưng cho thực tế xã hội, Sợi dây này tượng trưng cho những ràng buộc công lý, bởi sự dối trá, ích kỷ, tàn nhẫn không cho phép ước mơ của họ được thực hiện. Ta xót xa thay cho hai chữ công bằng và đạo lý, cho đến cuối cùng đành gục ngã trước quyền lực.
Lên án một xã hội bất công như thế, nhưng bộ phim vẫn ngời sáng những giá trị nhân văn sâu sắc. Khi mọi thứ trong cuộc sống đều quay lưng lại, phép màu vẫn xuất hiện với cha con Young-go. Phép màu ấy cho người ta ước mơ, tiếp thêm động lực để tiếp tục chiến đấu. Phép màu ấy cho thấy, dù được sinh ra như thế nào, thì ai cũng có quyền được mơ về một tương lai tốt đẹp, hay đơn giản chỉ là một cuộc sống giản dị, bình yên. Bộ phim khép lại với hình ảnh người con gái trở thành luật sư, biện hộ cho cha của mình, như một lời khẳng định dẫu hiện thực có tàn ác nhẫn tâm, vẫn không thể nào chiến thắng được công lý thật sự.
Xem trailer rất cảm động của bộ phim này:
Thảo Nguyên