Tác giả: Hồi Nam Tước
Năm hoàn thành: 2020
Editor: Ru
Bản quyền: sách, kịch truyền thanh
Thể loại: Hiện đại, HE, Ngược luyến, Cường cường, Niên thượng 4 tuổi, Chủ thụ
Couple: Thịnh Mân Âu x Lục Phong (song khiết)
Nhân cách khuyết tật lạnh lùng công x Lươn lẹo thâm tình thụ
Tui biết đến bộ này qua kịch truyền thanh, bên Trung nổi lắm luôn. Tại có một account Lofter cứ đăng mấy cái trích dẫn các thứ làm tui bị kích thích, thế là nhảy hố luôn khỏi suy nghĩ và thực sự không khiến tui thất vọng một chút nào.
Lâu lắm rồi mới đọc được một bộ hiện đại hay như Phi âu bất hạ. Hầu như các bộ hiện đại gần đây tui đọc cứ bị đều đều, không có nhiều cao trào cũng như tình tiết gay cấn. Nhưng Phi âu bất hạ đã làm được nhờ vào một số điểm nhấn sau:
Thứ nhất, bộ này được viết với ngôi thứ nhất. Một số bộ viết với ngôi thứ nhất mà trước đây tui đọc thực sự rất nhạt nhẽo vì không bộc lộ hết được nội tâm nhân vật, nhưng Phi âu bất hạ đã làm được.
Cách tác giả sử dụng ngôi thứ nhất khiến truyện có nhiều điểm mù nên tạo cảm giác tò mò kinh khủng. Vì góc nhìn và suy nghĩ chỉ là của Lục Phong nên Thịnh Mân Âu trong mắt Lục Phong rất mơ hồ, từ đó tạo hứng thú mạnh cho người đọc.
Nhưng tất nhiên tác giả lại có cách gợi mở nút thắt từng chút một, những ký ức của Lục Phong sẽ được bộc lộ dần qua những lần nằm mơ hay hoàn cảnh gợi nhớ nào đó, chứ không tự nhiên một phát tuôn hết ra, và thật sự rất gay cấn.
Thứ hai là mối quan hệ trong truyện, anh em không cùng huyết thống, em trai thích anh trai. Mối quan hệ cấm đoán này rất kích thích. Thật ra trước khi đọc tui cứ nghĩ bộ này sẽ là 2 người sống chung dưới một mái nhà từ nhỏ đến lớn rồi lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, xong giấu bố mẹ các thứ, nhưng tui đã lầm.
Vừa vào truyện đã là giai đoạn trưởng thành rồi, quá khứ trước đây chỉ được gợi nhớ qua ký ức của Lục Phong và đương nhiên ngay từ đâu mối quan hệ giữa 2 người đã không ngọt ngào rồi. À tất nhiên sẽ là đường trộn thủy tinh, cơ mà ngay lúc mới đọc tui cứ nghĩ quá khứ chỉ có thủy tinh chứ, sai lầm mà.
Thứ ba, tác giả phác họa nhân vật quá đặc sắc. Tui phải công nhận một điều, 2 nhân vật chính trong truyện thực sự không có ai là bình thường, đều là những kẻ điên. Và đương nhiên, dưới tác dụng của ngôi thứ nhất mà truyện càng kích thích hơn.
Thiết lập tính cách của Lục Phong tui like mạnh, chuẩn nhất kiến chung tình luôn, yêu anh trai mình điên cuồng, nhưng vì thế mà Thịnh Mân Âu dưới góc nhìn của Lục Phong cũng không bình thường, rất nhiều nút thắt, làm tui cứ phải tua chương liên tục tức ghê.
Lảm nhảm cảm nhận chung thế thôi, giờ sẽ là SPOIL, nhưng mà tui nói thật là bộ này twist nhiều lắm, tui sẽ spoil ít thôi không mất vui.
Bộ này viết ở Trường Bội (lần đầu tui biết đến trang văn học mạng này) và có kịch truyền thanh rồi. Và đương nhiên với một bộ truyện hay như thế này thì thành tích gần 11 triệu lượt nghe kịch truyền thanh chả có gì đáng kinh ngạc.
À có vietsub kịch truyền thanh rồi, tui để link đây, nghe thẩm du rất tốt cho não hihi.
CÓ SPOIL:
Lục Phong xuất hiện là một con người rất lạc quan và tươi sáng, tựa như ánh mặt trời vậy, nên là cái nội tâm nó cũng hài lắm. Lúc 16 tuổi anh bị vào tù vì tội cố ý giết người. Vì sao giết người? Gay cấn lắm, phải đọc thì mới biết, và tất nhiên người chết cũng thực sự đáng chết ngàn vạn lần. Lục Phong đi tù 10 năm, bắt đầu truyện chính là lúc anh mới được thả, cùng bạn bè làm lại cuộc đời, và cũng tiếp tục theo đuổi crush : ))
Crush của Lục Phong là ai? Đương nhiên là anh trai Thịnh Mân Âu yêu quý rồi, nhưng có vẻ theo đuổi không được thuận lợi lắm : ))
Thịnh Mân Âu xuất hiện rất hoành tráng, vì chỉ là góc nhìn tâm lý của Lục Phong mà nên kích thích lắm. Lạnh lùng, xuất chúng, với mãi không tới, chính là một thế giới hoàn toàn khác với Lục Phong. Ngay từ lần chạm mặt đầu tiên sau 10 năm mà đã đầy căng thẳng rồi, khiên tui rất rất tò mò làm sao mà Lục Phong bắt được hải âu vào lòng đây.
Nhìn Thịnh Mân Âu cao cao tại thượng vậy thôi nhưng thật ra anh lại có “bệnh kín”, và bệnh này chỉ mình Lục phong biết thôi. Đây là một loại bệnh tâm lý nên cảm giác Thịnh Mân Âu rất vô cảm, không quan tâm bất cứ điều gì, trừ việc nhắc nhở Lục Phong cách xa mình : )). Thật ra mọi chuyện đều có lý do, tại sao Thịnh Mân Âu lại muốn Lục Phong cách xa mình, bệnh tâm lý này cũng góp phần không nhỏ đâu, phải đọc thì mới biết hihi.
10 năm cũng không thể khiến Lục Phong phai nhạt tình yêu với Thịnh Mân Âu, chuẩn nhất kiến chung tình luôn, nên là tui thích tính cách Lục Phong vl, nhưng mà Thịnh Mân Âu cũng thu hút không kém.
Thịnh Mân Âu là anh trai nuôi của Lục Phong. Trước đây cha mẹ Lục Phong vì hiếm muộn nên đã nhận nuôi Thịnh Mân Âu, nhưng oái ăm là ngay sau đó lại mang thai Lục Phong, và Thịnh Mân Âu ngay lập tức trở thành con ghẻ. Con nuôi và con ghẻ luôn có sự khác biệt. Mối quan hệ trong quá khứ của 2 người không phải hường phấn ngọt ngào đâu, drama lắm, nhưng mà rất kích thích a.
Lục Phong hồi thiếu niên đã nhận ra tình cảm của mình với Thịnh Mân Âu không phải là tình cảm anh em trai thông thường rồi, khổ bé tí đã cong : )), nhưng mà anh giấu kỹ lắm, chẳng qua một lần không nhịn được hôn trộm anh trai nên đã bị Thịnh Mân Âu phát hiện.
Thế là thôi xong, mối quan hệ đã xấu lại ngày càng xấu hơn, anh trai ngày càng xa lánh em trai hơn. Thật ra không hẳn đâu : )) nhờ vào những đoạn quá khứ mà mãi về sau Lục Phong mới nhớ lại mà tui mới thấy tí đường ngọt, như lần Lục Phong bị ốm, Thịnh Mân Âu chật vật cõng em trai đi viện chẳng hạn. Cơ mà nói thật tui vẫn ấn tượng đoạn hôn trộm nhất, kích thích vl ý, mới mười mấy tuổi thôi mà : )).
Trở về hiện tại, đương nhiên mối quan hệ giữa 2 người vẫn tệ như cũ, nhưng mà đúng là “đẹp trai không bằng chai mặt”. Nhờ vào mấy anh em cây khế của Lục Phong mà 2 người phải chạm mặt liên tục, và rồi cũng dần phát sinh những chuyện ngoài ý muốn. Và đúng là bằng tài năng dính người của Lục Phong mà cuối cùng 2 người cũng về một nhà, mặc dù quá trình này gian nan vl luôn.
Cơ mà tui phải nói thật là truyện có nhiều đoạn khá nặng nề, từ quá khứ đến hiện tại, người quan trọng ra đi, hoàn cảnh sống khó khăn, nhân vật phá bĩnh, mặc dù không phải làm quá lên như phim đâu mà chỉ như cuộc sống bình thường diễn ra thôi nhưng thực sự rất chân thực. Cơ mà thay vào những tình tiết nặng nề đó chúng ta sẽ có thịt tươi ngon để giảm bớt à.
Không thất vọng chút nào đâu huhu, mặc dù không phải H mà chỉ là gần H thôi nhưng mà tác giả lái lụa vl ý, tui đọc mà bấn kinh khủng. Đừng nhìn mối quan hệ căng thằng vậy mà lầm, là song hướng thầm mến đấy, chằng qua vì lý do khách quan và chủ quan mới này sinh vấn đề thôi, cho nên tình thú lắm : ))
Lục Phong chỉ hận không thể bị Thịnh Mân Âu ăn sạch thôi nhưng mà anh trai lại cứ thích chơi mấy trò tính thú mới kích thích chứ, trói tay bịt mắt, dùng miệng, dùng cà vạt quấn miệng, bồn tắm play, đủ các thể loại luôn, nhũn hết cả tim.
Nên là chị em không phải lo, thịt rất chất lượng luôn. Và đương nhiên là nội dung cũng chất lượng không kém. Thịnh Mân Âu là một luật sư rất tài giỏi, nên chúng ta sẽ được đến với tòa án, nơi mà luật sư coi là sân khấu, còn bản thân chính là người biểu diễn kỹ năng diễn xuất thần sầu để khiến thẩm phán tin tưởng mình. Các vụ án trong truyện cũng khá nặng nề, tui rất thích cách tác giả đề cập đến một số vấn đề xã hội như bạo hành gia đình, hiếp dâm, giết người, làm giả thuốc, …
Thật sự đây là một bộ truyện rất đặc sắc, tui chắc chắn sẽ đọc lại lần nữa. Tui rất ấn tượng với tính cách 2 nhân vật chính, tại tui là con người cục súc mà nên couple này hợp gu tui vl. Và tui cũng rất cảm động với tình cảm mà 2 người dành cho nhau, nhất là bức thư mà Lục Phong gửi cho Thịnh Mân Âu hồi còn trong tù, xúc động lắm, tui đã suýt khóc đó.
Tóm lại là truyện đáng đọc lắm, các tình tiết đều rất gay cấn, không có đoạn nào nhàm chán cả, sau mỗi tình tiết ngược đau đớn cũng là một chút đường nên đừng vì thế mà bỏ qua một bộ hay như này.
Thế nhá tui phải đi nghe kịch truyền thanh luôn đây cho nóng.
Đánh giá:
Artist: 洐临, 矛木矛木, 小狐兔美
VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC
04.02.2021
Beryl