Những bài thơ về biển ngọt ngào và sâu lắng được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội không khỏi khiến chúng ta xao xuyến lòng mình. Từ lâu, biển hay bờ cát, làn sóng xanh,… vẫn là chủ đề vô tận trong thơ ca của các thi nhân để nói về tình yêu cuộc sống. Đừng bỏ qua bài viết vô cùng hấp dẫn ngày hôm nay bạn nhé
Dưới đây là những câu thơ về biển vô cùng lãng mạn và da diết chúng tôi tổng hợp và chọn lọc gửi đến độc giả. Mời các độc giả của chúng xem tham khảo và chia sẻ những vần thơ viết về biển về sóng vỗ để nói về tình yêu, cuộc sống ngay sau đây nhé
Thơ về biển chiều
Thơ về biển chiều mang theo một nỗi buồn man mác không nói nên lời. Biển vào lúc hoàng hôn buông xuống thật đẹp nhưng cũng thật buồn. Những bài thơ viết về biển lúc mặt trời lặn ở biển luôn mang đến cho chúng ta những cảm xúc thật khó tả. Cùng đọc và cảm nhận ngay sau đây bạn nhé.
CHỈ YÊU MÌNH ANH Thơ: Thanh Tâm
Người thương hỡi giữa biển trời rộng lớn Sóng ngập tràn xô bờ cát mênh mông Nhưng nơi em chỉ có một bóng hồng Là anh đó chất chồng bao nhung nhớ
Chỉ anh đến làm tim em lầm lỡ Xuyến xao lòng chợt nức nở yêu đương Mỗi khi xa thấy nhớ lắm vấn vương Dâng xúc cảm canh trường hoài thao thức
Dấu yêu hỡi xin anh đừng có bực Hãy nhẹ nhàng chớ tức những hư vô Bởi có khi họ chỉ tạo xô bồ Cho vui vẻ đời tô thêm sắc thắm
Bạn lòng hỡi xa cách còn thăm thẳm Nhưng tình này hứa gửi gắm mình anh Mọi tin yêu nàng chỉ để trao giành Cho người mãi không mong manh dễ vỡ .
Thầm ao ước em sẽ luôn được ở Ở trong đời trong những giấc mơ anh Nắm tay nhau bước tiếp hết mộng lành Tròn hạnh phúc ngày xanh thêm dịu ngọt .
BIỂN GỌI Thơ: Oải Hương
Em về đây nghe sóng Sóng hát lời yêu thương Vỗ về bờ cát trắng Bình yên đón triều cường
Em về đây nghe gió Dệt trăm ngàn nhớ nhung Nụ hôn ươm vàng nắng Ngọt trao giấc mơ hường
Em về giữa chiều buông Thì thầm lời biến gọi Bao niềm riêng người hỡi Gửi con sóng đầy vơi.
BIỂN & SÓNG TÌNH ANH .. Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Này sóng ơi..ta dạo biển cùng anh Hàng phi lao trong lành làn gió mới Phượng hồng kia cũng gật chào bước tới Kết vần thơ..với duyên nợ giao hòa
Em về đây cùng biển hát lời ca Rì rào sóng nhưng mặn mà êm ái Hẹn với biển hạ này em trở lại… Giữa mênh mông tiếng sóng mãi vỗ bờ
Hằng trở về tìm họa lại vần thơ.. Lâu đài cát hồn mơ về biển mặn Đêm bãi biển nhìn bốn bề quạnh vắng Nhớ nụ hôn thầm lặng quá ngọt ngào
Sóng triều ơi..có ôm nỗi khát khao Dù bộn bề nghĩ về nhau vẫn nhớ Biển trào dâng hòa vào dòng hơi thở Tiếng ve ngân trên lối nhỏ đợi chờ
Biển đêm này ôm trọn vầng trăng mơ Em nhớ lắm câu thơ chiều hạ nắng Hồn buâng khuâng giữa khung trời lạnh vắng Cùng vòng tay nơi biển mặn hôm nào..
2. ĐÔI MẮT BIỂN Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Tôi đã nhìn thật sâu trong mắt biển Một thoáng cười như một thoáng bình yên Nhưng thẳm sâu là nỗi buồn dậy sóng Sóng xa khơi tít tắp vỗ mạn thuyền
Tôi đã thấy hạt lệ mặn bờ môi Rơi trong lòng con tim nhỏ em tôi Như mùi muối nồng nàn đêm khuya lạnh Em giấu chi một thuở đã xa rồi
Tôi đã nhìn vào em, đôi mắt biển Và thấy mình chìm đắm giữa đại dương Đã bao ngày tôi giá buốt hơi sương Sóng êm ái, cứ ngỡ lòng biển nhẹ
Lời xin lỗi, gửi dùm tôi, gió nhé! Cuốn dùm tôi niềm nỗi của riêng em Để giọt sầu thôi ướt gối bao đêm Để tình xưa trôi dạt miền dĩ vãng…
HỒN BIỂN Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Đêm lạnh lẽo nằm nghe biển động Phía khơi xa sóng dậy bạc đầu Ta mơ màng sương mờ ảo mộng Kiếm tìm gì một cánh hải âu?
Bờ cát trắng phơi mình ẩm ướt Tắm lòng trăng mây gió phủ phê Biển vỡ òa mối tình say khướt Dạt dào hương mặn đắng thỏa thuê
Câu tạ từ hãy còn bối rối Hà cớ gì gắng phải quên đi? Biển bình yên lòng ôm bão nổi Chút yêu đương đau đớn là gì?
Biển gợi nhớ chuyện tình ngày cũ Biệt ly chừ Tôn nữ đi mô? Chân ta bước dặm trường mỏi rũ Đưa hồn vào một cõi hư vô!
BIỂN ĐỢI CHỜ Tác giả: Phú Sĩ
Anh có về nơi ấy biển chờ mong Cùng em nghe vỗ về trong tiếng sóng Anh sẽ thấy biển mỏi mòn trông ngóng Bến đợi chờ năm tháng bóng người xa
Anh có về nghe biển hát tình ca Khúc hoài mơ thiết tha hòa thương nhớ Biển thương lắm thuyền ra khơi cách trở Chuyến hành trình còn nợ mãi tình quê
Anh có về nghe lòng biển xuyến xao Tận sâu thẳm dạt dào bao mong đợi Những chân tình nơi đây còn nhắn gởi Bước người xa vời vợi hãy đừng quên
Anh có về nhìn biển hát mông mênh Dẫu bão nổi gập ghềnh cơn giông tố Biển vẫn thế ngàn đời miên man vỗ Tiếng ân tình thắm nở phải không anh!
ĐỪNG TRÁCH BIỂN NHÉ ANH Thơ: Phú Sĩ
Đừng trách biển vì sao không nổi sóng Nắng nhạt nhòa buồn vọng nỗi đơn côi Bởi trùng khơi bến đợi đã xa rồi Biển đau lắm ôm nỗi lòng sầu mãi
Đừng trách biển sao phai rồi thương nhớ Hàng phi lao réo vỡ tiếng xác xơ Bờ cát xưa in dấu mối tình chờ Như tình mình vẫn thờ ơ tĩnh lặng
Chỉ có biển hiểu lòng em sầu lắng Đón chờ anh trống vắng lúc chiều trôi Đếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồi Thương nhớ ai em ngày mong đêm đợi
Biển chơi vơi sầu theo câu tình lỡ Bởi thương em con sóng thủy triều vơi Đêm cô đơn biển chạnh lòng than thở Vỗ về em đêm thao thức đợi chờ
Đừng trách biển đã yêu là thương nhớ Dẫu cuộc tình chẳng đẹp mãi như mơ Bởi tình yêu khi ta đã đợi chờ Đời biển lặng hãy thôi đừng nức nở…
Thơ về mây và biển
Những bài thơ về biển và mây và được chia sẻ rầm rộn trên mạng xã hội bởi sự lãng mạng và ngọt ngào, đặc biệt là những bạn trẻ đang chìm đắm trong tình yêu. Biển và mây đều bao la à rộng lớn, như tình anh và cả tình em. Hay cùng chúng tôi đọc để cảm nhân nhé
“ Biển rộng lớn lắm, còn em thì nhỏ bé. Nhưng người ta lại thích chọn ôm những cái lớn lao hơn, là do lòng người tham lam, hay do em không đủ rộng ? “
“ Sự hiểu biết của con người là vô cùng nhỏ bé, nó chỉ bằng một hòn đảo nhỏ giữa đại dương. Vì thế, đừng tỏ ra cao ngạo cho rằng ta đây là thông minh “
“ Đứng trên biển mình mới nhận ra, mình chỉ cao hơn biển, nhưng không sâu bằng biển. Đời người cũng đừng tỏ ra cao ngạo, vì chiều cao của nhận thức đôi lúc không tỷ lệ thuận với tâm hồn “
“ Nếu muốn tìm câu trả lời, hãy ra biển. Đáp lại bạn, biển sẽ im lặng. Bạn biết vì sao không? Vì câu trả lời đã nằm sẵn bên trong bạn rồi, quan trọng là bạn có chịu lắng nghe nó hay không thôi “
“ Đến biển, hãy cố gắng thả lỏng và để những tâm tư trôi ra xa. Đừng gắng giữ lại những thứ không nên giữ, bạn cũng không muốn một nơi tuyệt đẹp như vậy trở nên đau lòng, đúng không?”
“ Những điều chúng ta làm chỉ là một giọt nước trong đại dương. Nhưng đại dương được tạo bởi những giọt nước. “
“ Lòng người cũng như sóng biển, lúc nào cũng dạt dào hoặc cuộn lớn, chỉ lặng im trước khi bắt đầu một cơn sóng thần. “
“ Có một thời biển và sóng yêu nhau, người ta bảo biển mãi là người tình của sóng. Sóng ôm những hạt cát thơ mộng, biển to lớn ôm trọn sóng vào lòng. “
“ Những người ở làng chài biết biển nguy hiểm thế nào, nhưng nguy hiểm của biển chưa bao giờ khiến họ chùn bước. “
“ Nếu muối biển mà nhạt đi, thì lấy gì muối cho nó mặn lại ?”
“ Trong một giọt nước có thể tìm thấy tất cả bí mật của đại dương. “
“ Bạn không thể ngăn lại những con sóng, nhưng bạn có thể học được cách lướt đi nó “
Stt thơ về biển
Ngoài những bài thơ vè biển thì những stt về biển cũng rất được lòng các bạn đọc. Stt về biển là sự trải lòng của những bạn trẻ đứng trước biển lớn và bao kỷ niệm ùa về. Đến với biển, chúng ta có thể thoải mái thả hồn theo làn sóng vô. Hãy để những stt về biển giúp bạn giãi bày tâm tư nhé
– Có một thời biển và sóng yêu nhau. Người ta bảo biển là mối tình đầu của sóng. Sóng vỗ về ôm bờ cát trưa nóng bỏng. Biển dạt dào hát mãi khúc tình ca.
– Có em, anh có người trong mộng. Biển khát thời gian đã qua rồi. Sóng chẳng bạc đầu, trăng chẳng lặn. Thủy triều khao khát mãi không thôi.
– Đứng trước biển trầm lắng mọi bài ca. Em chẳng dám cô đơn cùng nỗi nhớ. Sợ biển hờn trách tình yêu dang dở Rồi có đứa thất tình tìm tới biển làm thơ.
– Nếu không được về với biển. Em chẳng mơ thành dòng sông. Những con sóng phủ lên bờ bãi. Ồn ào mà trống trải mênh mông.
– Sóng bạc đầu từ đó phải không anh? Còn ngàn năm biển xanh vẫn huyền bí? Không đâu em biển chẳng hề chung thủy. Dẫu bạc đầu sóng vẫn mãi thủy chung.
– Trả lại biển! Trả lại em cho biển! Anh mang theo một chút mặn này. Để mỗi lúc vết thương thức dậy. Anh rót vào trong đó xót và cay!
– Bao nhiêu nước biển mặn rồi. Lẽ gì nước mắt trong đời mặn hơn?
– Anh vẫn biết tình em và tình biển. Trong như gương và tha thiết rất nhiều. Anh đi giữa hai mối tình tuyệt diệu. Tuổi xuân mình trời đất cũng xôn xao.
– Chiều vắng anh em một mình ra biển
Lặng yên nghe tiếng sóng vỗ lời buồn Bỗng dưng em nhớ lời anh đã hỏi: “Biển chờ người, hay người chờ biển hả em?”
– Sóng vỗ về ôm bờ cát trưa nóng bỏng. Biển dạt dào hát mãi khúc tình ca.
– Đôi mắt em hay là đôi mắt biển Biển màu xanh và mắt cũng màu xanh.
– Anh vẫn biết tình em và tình biển Trong như gương và tha thiết rất nhiều Anh đi giữa hai mối tình tuyệt diệu Tuổi xuân mình trời đất cũng xôn xao.
– Dòng sông em bắt đầu từ anh. Cũng là nơi bắt đầu nỗi nhớ. Sông mải miết tìm về nơi gặp gỡ. Nơi sông và biển giao hòa.
– Biển có thể giấu nỗi buồn của biển. Nhưng làm sao sóng giấu nổi lòng mình. Em như cánh buồn căng gió. Anh làm gì để giấu nỗi lòng anh?
– Dù khi biển tím chiều hoang dại. Bão tố thời gian đổ trắng trời. Biển khát trong anh ngàn con sóng. Vẫn vỗ đêm ngày đến em thôi
– Đứng một mình trước biển anh ơi! Biết nói gì với ngàn con sóng vỗ. Trời bao la thênh thang nhiều nỗi nhớ. Và em biết kể thế nào cho cát trắng cảm thông.
– Biển dịu dàng, biển bỏ quên dịu êm. Mà xôn xao trước tình em nóng bỏng. Nhớ dáng người ở bên kia đại dương sâu rộng. Không biết giờ này có đứng trước biển… nhớ em. – Sóng bạc đầu từ đó phải không anh? Còn ngàn năm biển xanh vẫn huyền bí? Không đâu em biển chẳng hề chung thủy. Dẫu bạc đầu sóng vẫn mãi thủy chung. – Trả lại biển! Trả lại em cho biển Anh mang theo một chút mặn này. Để mỗi lúc vết thương thức dậy. Anh rót vào trong đó xót và cay!
– Đứng một mình trước biển anh ơi! Biết nói gì với ngàn con sóng vỗ. Trời bao la thênh thang nhiều nỗi nhớ. Và em biết kể thế nào cho cát trắng cảm thông.
– Biển dịu dàng, biển bỏ quên dịu êm. Mà xôn xao trước tình em nóng bỏng. Nhớ dáng người ở bên kia đại dương sâu rộng. Không biết giờ này có đứng trước biển… nhớ em.
-Biển rộng chi mà trống trơn rợn mắt. Tôi không em như biển không bờ. Sóng úp mặt vặn mình đứt vỡ. Em không về thương tôi trăng lên.
– Không gió thổi, biển làm gì có sóng. Không có em, anh đơn lẻ trên đời. Vành trăng kia dẫu vàng rực giữa trời. Sóng lúc trắng, lúc thẫm xanh màu ngọc.
– Dữ dội và dịu êm. Ồn ào và lặng lẽ.
– Một mình em đứng trước biển chơi vơi, gió bấc lùa giữa bầu trời lạnh giá. Nhớ thương ai mà con tim hóa đá, có nỗi buồn nhuộm tím cả hoàng hôn.
– Nắng chiều khuất cuối chân mây, mình em lẻ bước nơi này đợi anh. Rì rào tiếng sóng biển xanh, sóng xô nỗi nhớ về anh càng nhiều.
– Có người hẹn tôi cuối phương trời, biển xưa lắng nghe trắng xóa nỗi niềm, biển không lên tiếng.
– Một mình em đứng trước biển chiều đông, sóng dịu êm mà trong lòng bão tố. Không có anh biển nhạt nhòa nắng gió.
– Về đi nhé với biển rộng mênh mông, có bờ cát có tấm lòng em đó. Trái tim em đã bao lần muốn ngỏ, lời yêu anh thêm chan chứa ngọt ngào.
Trên đây là những bài thơ về biển hay nhất, ý nghĩa nhất được chúng tôi tổng hợp và chọn lọc gửi đến các độc giả, hi vọng với những vần thơ viết về biển cả mênh mông trên đã mang đến cho các bạn những giây phút thư giãn. Chúc các bạn vui vẻ và hạnh phúc.