Tôi vô tình đọc được truyện này thôi, cũng không mong ngóng, chờ đợi gì nhưng thật sự khi đọc xong cảm thấy thật thỏa mãn, lâu rồi mới đọc được một truyện như thế này.
Truyện không có tình tiết gì mới mẻ trong thế giới ngôn tình cả, thậm chí có thể nói là nội dung cũng có phần “cẩu huyết”, nhưng chẳng hiểu sao cứ đọc mãi không ngừng được. Một Ôn Dĩ Ninh dám yêu dám bỏ của thời tuổi trẻ, một Đường Kỳ Sâm nổi trội trong giới tinh anh nhưng lại vô cùng thận trọng trong tình yêu, đi một vòng tròn lớn lại quay về lại với nhau, không phải là yêu chưa đủ đầy mà bởi người trong cuộc đã bỏ lỡ nhau khi thời gian chưa đúng lúc.
Ôn Dĩ Ninh gặp gỡ và quen biết Đường Kỳ Sâm của bốn năm trước là lúc tuổi trẻ đẹp đẽ nhất. Một cô gái chưa bước ra đời nhưng đã phải toan tính, sắp xếp mọi chuyện của cuộc sống, nỗ lực, phấn đấu bằng tất cả sức lực để có được cuộc sống tốt đẹp hơn. Gặp gỡ Đường Kỳ Sâm trong những năm tháng này là một dấu ấn đẹp đẽ đối với cô nếu như hai người không chia tay trong bất hòa. Anh là người cô ngưỡng mộ, yêu thương bằng trái tim thiếu nữ, nhưng những mạnh dạn thể hiện của Ôn Dĩ Ninh không được anh đáp lại. Mỗi lần cô bộc lộ tình cảm chỉ nhận lại được sự yên lặng của anh, nhưng điều đó cũng không ngăn cản được tình cảm của cô. Cho đến khi biết được mối tình anh theo đuổi từ nhiều năm trước thì Ôn Dĩ Ninh lại mang theo trái tim đầy thương tích trốn chạy khỏi mối quan hệ này.
Gặp lại Đường Kỳ Sâm là điều cô không trông đợi, nhưng cũng không thể né tránh. Khi bị dồn vào đường cùng, khi không còn cơ hội kiếm tìm một chỗ đứng nơi thành phố phồn hoa thì Đường Kỳ Sâm lại mở cho cô một cơ hội để khẳng định bản thân. Chẳng phải ấp ủ yêu thương khi đi tiếp con đường này, nhưng có những điều bí mật mà Ôn Dĩ Ninh muốn tiếp tục công việc vốn chẳng yêu thích. Làm việc chung với anh cũng chẳng chút rung động nữa mà chỉ còn lại trái tim trống rỗng, mệt mỏi và sợ hãi. Đúng vậy, Ôn Dĩ Ninh rất sợ lại bắt đầu lại đoạn tình cảm với Đường Kỳ Sâm, cô sợ bản thân lại yêu anh, lại chịu tổn thương sâu đậm hơn trước.
Đường Kỳ Sâm không có gì không tốt, chỉ có mỗi điều là quá thâm tình, anh bạn thân của Đường tổng nhận xét như vậy. Có lẽ vì thâm tình mà ngay đến theo đuổi một người sáu, bảy năm không được đáp lại mà vẫn cứ thích. Nhưng lại có một điểm có lẽ là ưu điểm, cũng có khi là khuyết điểm trong chuyện tình cảm, đó là Đường Kỳ Sâm rất dứt khoát. Mối tình đơn phương khi bị từ chối thì anh cũng dứt khoát buông bỏ, hay ngay cả khi Ôn Dĩ Ninh đi mất thì anh cũng buông tay sau những việc điên cuồng mà anh nghĩ rằng chẳng ai có thể khiến anh làm, ngoại trừ cô.
Ôn Dĩ Ninh gặp lại Đường Kỳ Sâm mang theo trái tim mệt mỏi, thì anh cũng như vậy, trái tim nặng nề những tìm cảm chất chứa, những hiểu lầm chưa thể giãi bày cùng cô. Anh nói, nếu ngày đó cô quay lại sẽ thấy anh đứng ở sân ga ấy chờ cô, nếu ngày ấy cô nghe anh giải thích thì họ sẽ không phải bỏ lỡ nhau từng ấy năm. Nhưng anh quá thận trọng và chậm chạp trong tình cảm, ngay đến tình cảm của bản thân cũng không nhận rõ được khi cô còn ở bên cạnh, nên những hối tiếc của năm ấy như một lớp tro nóng, chỉ được bùng cháy khi gặp lại cô ở những năm tháng trưởng thành.
Đường Kỳ Sâm lại một lần nữa theo đuổi Ôn Dĩ Ninh, không phải chỉ là những lần đón đưa như trước, mà còn là sự bảo vệ, chăm sóc thật sự đối với người quan trọng trong cuộc đời anh. Sự trân trọng ấy chẳng thể vì bất ai khác mà lung lay được. Anh nói sẽ không ai có thể chia tách hai người, bất kể ai cũng không thể, trừ khi cô muốn.
Có rất nhiều điều mà người yêu thương làm cho nhau, có khi đó là sự chia cách chỉ để người kia được tốt hơn, nhưng Ôn Dĩ Ninh đã sai rồi. Chia tay không làm cho cô tốt hơn, cũng khiến cho Đường Kỳ Sâm điên cuồng hơn. Cô trả anh về với vị trí của anh, trả anh về với đại gia đình và sản nghiệp của anh, nhưng một người tưởng như sắt đá như Đường Kỳ Sâm cũng đến lúc mệt mỏi với những trách nhiệm anh phải gánh vác. Anh chẳng thể tốt lên được khi thiếu vắng cô, nhưng anh thỏa hiệp với mong muốn của cô, cho cô thời gian để anh có thể lại được thêm một lần nữa trở về bên cô.
Không thể xa cách, gặp lại trùng phùng, hạnh phúc đong đầy và ngày càng trân trọng nhau hơn. Ôn Dĩ Ninh quay trở về bên Đường Kỳ Sâm không hề đắn đo nữa. Họ có thể chia sẻ cho nhau mọi điều bí mật thầm kín mà chẳng hề e sợ, bởi vì họ là những người thân thuộc nhất của nhau. Đường Kỳ Sâm không còn im lặng nữa, anh sẽ giải thích với cô mọi điều vướng mắc trong quan hệ của họ, Ôn Dĩ Ninh cũng chia sẻ những bí mật trong suy nghĩ của cô về những điều đã có trong quá khứ. Anh vì cô mà thay đổi, cô vì anh mà mở lòng mình hơn, không còn hiểu lầm, không còn hối tiếc.
Đối với tôi thì đây là một trong số ít truyện không “đầu voi đuôi chuột”, khá trọn vẹn đủ đầy. Có những chi tiết nhỏ nhỏ tưởng như thoáng qua thôi nhưng lại được tác giả nhắc đến, liên kết với nhau ở cuối truyện, khá thú vị (ngoại trừ chuyện tuổi tác của các nhân vật tương đối lộn xộn và không thống nhất suốt cả truyện :D)
Truyện có ly, có hợp nhưng không buồn bã, cũng không nên để phần giới thiệu đánh lừa, bởi thực sự chẳng có “‘nam cặn bã” nào cả, một Đường tổng đúng chuẩn “con nhà người ta” như vậy thì không thể khiến bạn thất vọng được 😀