Văn án
Hứa Lộc – du học sinh vừa về nước trở thành Phùng Uyển, tiểu thư một gia đình kiểu cũ thời dân quốc.
Gia đạo sa sút, già trẻ nhà họ Phùng không nơi nương tựa, một mình cô đảm đương trách nhiệm nặng nề của gia tộc.
Ở Bến Thượng Hải, Phó Diệc Đình có thể hô mưa gọi gió, vị thế vững chãi trên đỉnh thương trường.
Một ngày nọ, có một nữ sinh vẻ ngoài trong trẻo chủ động tìm đến cửa, “đại ngôn bất tàm”, muốn nói chuyện làm ăn với anh.
Sau đó, nữ sinh này tung hoành ngang dọc, còn trở thành bà chủ Phó vạn người hâm mộ.
Sau khi cưới, bà chủ Phó – Phùng Uyển mới phát hiện, ngài Phó nhà cô không chỉ có đầu óc tốt mà cơ thể anh còn tốt hơn.
Review
Dựa trên sự kiện lịch sử có thật, tác giả Bạc Yên viết nên câu chuyện diễn ra trong bối cảnh chiến tranh thế giới lần thứ hai, Trung Hoa Dân Quốc bấy giờ đang trong tình thế bị Đế Quốc Nhật Bản và các Đế Quốc phương Tây lăm le xâm chiếm, xâu xé và biến thành thuộc địa.
Hứa Lộc – cô gái đến từ thế kỉ 21, là du học sinh Nhật Bản mới về nước không lâu, ngoại ngữ lưu loát, thành thục. Lẽ ra Hứa Lộc có thể tìm được công việc tốt, sống một cuộc đời yên ổn ở thế giới hòa bình, nhưng sau một tai nạn, cô biến thành Phùng Uyển – cô gái này cũng là du học sinh Nhật Bản, mới kết thúc việc học và về nước.
Không chỉ rơi vào bối cảnh thời dân quốc đầy loạn lạc, Hứa Lộc còn phải thay nguyên chủ gánh vác trên vai cả gia đình đang rơi vào khó khăn. Cha Phùng Uyển thừa kế một xí nghiệp nhà máy dệt nhưng làm ăn không quá khá khẩm, nay người Tây lại tràn vào mang theo nhiều công xưởng mới, khiến các xí nghiệp dân tộc dường như đứng trên bờ vực phá sản, mà nhà máy dệt của cha Phùng cũng không ngoại lệ, vì vậy ông đâm bệnh không dậy nổi.
Đối mặt với những khó khăn trước mắt, Hứa Lộc tìm đến Phó Diệc Đình – một thương nhân có vị thế vững chãi, hô mưa gọi gió trên thương trường Thượng Hải lúc bấy giờ. Phó Diệc Đình vốn chỉ là một cô nhi làm việc ở cửa hàng chuyên bán dụng cụ học tập, anh gia nhập Thanh bang rồi được Tam gia đề cử. Sau khi Phó Diệc Đình tiếp quản công việc làm ăn, dựa vào bản lĩnh và năng lực mà từ từ bước lên đỉnh cao.
Lần đầu gặp mặt, Hứa Lộc đến với danh nghĩa kẻ yếu đến nhờ giúp đỡ, không phải hi vọng cha Phùng có ơn với anh mà anh phải đền ơn đáp nghĩa. Ấn tượng với cô gái tuổi còn nhỏ mà gan dạ và khí phách, tuy vậy anh vẫn tuân thủ nguyên tắc, không vì cha Phùng là ân nhân mà đồng ý hợp tác với cô.
Tưởng chừng như sau lần gặp đầu không có kết quả tốt đẹp, hai con người không cùng một thế giới sẽ chẳng còn mối liên hệ nào nữa. Nhưng duyên phận lại lần nữa tạo ra những sự tình cờ kết nối hai người. Lần thứ hai gặp mặt, Hứa Lộc trong vai trò người phiên dịch của người Nhật, đến đàm phán cùng Phó Diệc Đình. Tuy không cùng chiến tuyến, nhưng đều là con dân Trung Hoa, Hứa Lộc vẫn giúp Phó Diệc Đình giải vây trước thái độ bất hợp tác của người Nhật.
Cứ như vậy, hai con người tưởng chừng không liên quan tới nhau này, lại thu hút lẫn nhau. Phó Diệc Đình không chỉ phá lệ giúp nhà máy dệt nhà họ Phùng, còn cứu Hứa Lộc ra khỏi tình thế hỗn loạn của cuộc nổ súng tự phát từ những thành phần yêu nước. Về phần Hứa Lộc, cô lại một lần nữa giải vây giúp anh trước những sự chê cười của người đời là một ông chủ “ít học”.
Dưới sự thúc đẩy của Viên Bảo và Vương Kim Sinh – trợ thủ đắc lực bên cạnh Phó Diệc Đình, cũng là “quân sư tình yêu” cho anh, hai người dần nhận ra tình cảm của mình, thẳng thắn đối diện với tình cảm của bản thân.
“Em không dám nhận là em lo cho tôi, nhận mình thích tôi sao?”
“Đúng thì sao, tôi thích anh đó thì sao…”
Song trong chuyện tình cảm, cả hai đều là kẻ cố chấp cứng đầu. Phó Diệc Đình có địa vị cao không tránh khỏi có tính gia trường, có tính chiếm hữu, anh ghen khi thấy cô thân mật với Lăng Hạc Niên, nên yêu cầu cô tránh xa anh ta. Mà Hứa Lộc lại mang tư tưởng của người phụ nữ thời đại, độc lập, có chủ kiến, không muốn phụ thuộc vào đàn ông, hiển nhiên không chấp nhận mình thành con rối trong tay người khác. Vậy nên thời gian mới yêu, Hứa Lộc và Phó Diệc Đình không tránh khỏi những hiểu lầm, giận dỗi.
Phó Diệc Đình có thể là ngài Phó ai ai cũng khiếp sợ, song khi đứng trước Hứa Lộc, anh mới quay về làm một “cậu trai” biết sợ hãi.
“….Người cũng biêt xưa nay Lục gia muốn một là một, có ai dám cãi lại ngài ấy đâu, nên tiểu thư từ chối, tất nhiên Lục gia phải giận. Chưa hết, bản thân ngài ấy sĩ diện cực kỳ, mấy ngày nay người không gọi, tuy Lục gia không nói gì, nhưng lòng ngài ấy cứ như đưa đám vậy.”
“…ban đầu ngài ấy đã rút dây điện thoại ra, xong cũng tự ngài ấy lén cắm vô lại. Thật ra thì Lục gia không cho người gặp ngài Lăng, cũng là vì lo cho sự an toàn của người thôi. Bối cảnh nhà họ Lăng khá phức tạp, chính cục Thượng Hải lại không được yên ắng, sợ người gặp nguy hiểm, chẳng qua ngài ấy không muốn giải thích với người.”
Hay như buổi tối trước ngày gặp mẹ vợ, Phó Diệc Đình nằm trên giường như không sao ngủ nổi. Đến 4 giờ sáng, Phó Diệc Đình đã vội vã kéo Viên Bảo và Vương Kim Sinh dậy giúp mình chọn đồ. Những tình tiết như thế không khỏi khiến người đọc bật cười trước một Phó Diệc Đình cao ngạo nhưng cũng có chút ẫu trĩ, trẻ con.
Hai con người cao ngạo, sẽ vì nhau mà nhún nhường, nhượng bộ, để bên nhau một cách ân ái, hòa hợp. Nhưng tình yêu của họ diễn ra trong bối cảnh chiến tranh, đất nước không yên bình, những khó khăn mà họ phải đối phó ngày càng nhiều. Phó Diệc Đình bị các thế lực lớn chèn ép, phải đối phó với cả thù trong lẫn giặc ngoài. Nhất là khi anh suýt nữa lộ ra thân phận hội trưởng hội Ái Quốc – tổ chức vận động kháng Nhật, kháng ngoại, nhưng không được chính phủ thừa nhận. Chính vì vậy mà nhiều người trong hội bị bắt và chịu sự truy nã của Chính Phủ. Bản thân Phó Diệc Đình cũng bị Chính Phủ nghi ngờ, điều này đã trực tiếp đẩy anh vào vòng nguy hiểm, khiến anh phải chạy nạn sang Hương Cảng. Những lúc như thế, chính Hứa Lộc đã phải gánh vác cả cơ nghiệp đồ sộ của Phó gia thay Phó Diệc Đình. Một người phụ nữ trẻ tuổi, với bản lĩnh, sự khôn khéo và trí thông minh, liệu Hứa Lộc đảm đương trọng trách nặng nề ấy như thế nào?
Tác giả không chỉ vẽ nên một mối tình ngọt ngào thời dân quốc, mà còn phác họa tình thế thời chiến tranh, đất nước Trung Hoa chịu sự cai quản của hai chính phủ Bắc Bình và Nam Kinh, mà Bắc loạn lạc, Nam cũng chẳng yên bình. Trong tình cảnh đó, liệu tình yêu của Phó Diệc Đình và Hứa Lộc sẽ đi đến đâu về đâu? Liệu Trung Hoa Dân Quốc có được trả lại độc lập, tự do để người dân không còn phải chịu sự chia ly người nhà, người thân của mình?
“Danh viện công lược” là một bộ truyện nhẹ nhàng và ngọt ngào, đan xen những tình tiết hài hước và những tư tưởng đầy chí lí, thiết thực. Ngoài ra tác giả xây dựng hình tượng nhân vật với diễn biến tâm lí rất thực tế, không có những tình tiết hiểu lầm gây ức chế, truyện hứa hẹn mang đến cho bạn đọc những phút giây giải trí và những cảm xúc ngọt ngào. Hoan nghênh những bạn đọc yêu thích thể loại dân quốc, còn ngần ngại gì mà không đọc truyện ngay nào!