Ký ức tuổi thơ là những kỷ niệm thuộc về thời thơ ấu, cái thời hồn nhiên, tinh nghịch, chẳng hề có ưu tư muộn phiền nào ngoài việc ăn học, vui chơi… Ký ức tuổi thơ giống như một món quà tinh thần quý giá mà mỗi người đều muốn dành giữ cho riêng mình. Là khoảng trời riêng đầy cỏ hoa đồng nội; là tấm bánh, đồng quà mẹ mua từ chợ về; là những bữa cơm nhà đạm bạc chính tay mẹ nấu; là những trò chơi dân gian, những món ăn vặt mùa nối mùa… Ký ức tuổi thơ luôn diệu vợi, đẹp đẽ tựa hồ như những câu chuyện cổ tích nhiệm màu qua giọng kể của bà của mẹ. Và mỗi khi hồi tưởng lại, tâm hồn ta cứ thế dịu dàng, nhẹ nhõm, càng thêm yêu thương, trân quý hơn những kỷ niệm một thời.
Ký ức tuổi thơ sẽ luôn được gói ghém, gìn giữ cẩn thận và mang theo trên hành trình cuộc đời mỗi người. Mỗi ký ức sẽ là tấm gương soi chiếu để chúng ta luôn tự nhắc nhở mình phải biết nghĩ và sống cho những điều tốt đẹp; biết vượt lên vấp ngã, sai lầm và không ngừng nỗ lực hoàn thiện bản thân.
Ký ức tuổi thơ giống như một liều thuốc an thần giúp mỗi người vượt qua những khoảnh khắc khổ đau, mất mát; những chênh vênh, tuyệt vọng nhất trong cuộc đời. Đây cũng là nguồn cảm hứng tuyệt vời cho những sáng tạo nghệ thuật trong thơ ca, nhạc, họa… Có người bảo: “Tuổi thơ là nơi cất giữ những hồi ức tháng năm tươi đẹp của mọi thế hệ” và “Đời sẽ dịu dàng hơn biết mấy nếu tuổi thơ là hạnh phúc”. Những ký ức tuổi thơ hạnh phúc chính là điểm tựa vững chắc, là niềm khích lệ lớn lao để mỗi người hướng tới thành công; những điều ý nghĩa, tốt đẹp trong cuộc đời.
Tuy nhiên, không phải ai trong cuộc đời cũng có được những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ, thơ mộng, đáng nhớ. Nhiều người, vì một lí do nào đó mà tuổi thơ của họ chỉ toàn bão tố, đau buồn. Cứ mỗi lần nhắc nhớ chỉ càng khiến họ tổn thương, tâm hồn và trái tim họ càng nhói đau, hụt hẫng. Có biết bao đứa trẻ phải trải qua tuổi thơ bất hạnh: Bị bạo hành, ghét bỏ; cha mẹ ly hôn, không được quan tâm, yêu thương… Có biết bao đứa trẻ đã bị ảnh hưởng, sang chấn tâm lý dẫu đã trưởng thành. Có biết bao đứa trẻ cảm thấy tương lai mình nhàm chán, vô vị, mất niềm tin vào cuộc sống hoặc luôn phải sống trong tâm trạng thấp thỏm, lo sợ. Nhiều người, khi chiêm nghiệm lại quá khứ tuổi thơ đầy nước mắt, họ đã dám đối diện, buông bỏ để tiếp tục sống cho hiện tại và hy vọng về tương lai tốt đẹp. Nhưng cũng có nhiều người đã không thể vượt qua được sự ám ảnh dai dẳng khi nhớ về ký ức tuổi thơ của mình.
Xã hội ngày càng văn minh, trẻ em có cuộc sống ngày càng đủ đầy. Các em sớm được tiếp xúc, hưởng thụ những thành tựu phát triển của khoa học, công nghệ vì thế cũng trở nên nhanh nhạy, thích ứng cao trước những thay đổi của hoàn cảnh sống. Tuy nhiên trẻ em bây giờ dường như lại thiếu đi những không gian rộng rãi, yên bình hay thời gian thư thả để có thể thỏa sức vui chơi. Có em suốt ngày phải vùi đầu vào sách vở; có em lại chỉ biết làm bạn với chính mình bên trong cánh cửa nhà lúc nào cũng im ỉm khóa hay làm bạn với thế giới ảo trên tivi, điện thoại, game, facebook… Tất cả điều đó đã khiến các em không có được một tuổi thơ đúng nghĩa!
Bạn bảo, ngày thơ bé thì trông nhanh thành người lớn. Giờ trưởng thành rồi mới nhận ra, làm trẻ con sướng hơn ngàn vạn lần. Dĩ nhiên điều đó chỉ đúng với những ai có được một tuổi thơ tươi đẹp. Bởi có được những ký ức tuổi thơ tươi đẹp trong cuộc đời chẳng khác nào ta như được tắm trong dòng suối mát lành, được an trú dưới bầu trời niềm vui!