Thể loại: hiện đại, vườn trường, ngọt, ngôi thứ nhất, học bá trùm trường thầm thích thụ đến là tội công x học bá EQ âm vô cùng cực thụ, chủ thụ.
Độ dài: 23 chương.
Câu chuyện được kể theo ngôi thứ nhất của Tiết Tây, một học sinh gương mẫu trong lòng chỉ có học tập.
Khi có bạn nữ đến tỏ tỉnh, Tiết Tây phũ phàng: “Mời cậu thi được vào lớp 1 đã rồi hẵng nói lại những chuyện này với tôi, tôi không học với người có thành tích kém hơn mình.”
Cậu chẳng hề quan tâm đến việc yêu đương, cậu chỉ muốn thảo luận về đề thi với bạn cùng bàn mà thôi.
Nhưng, học-bá-EQ-âm Tiết Tây nhận ra bạn cùng bàn không chỉ giỏi hơn mình một chút, mà còn là hotboy của trường, đẹp trai đến hâm mộ. Hotboy Tân Kỷ còn bày cách giúp cậu từ chối lời tỏ tình của người khác, nói là đã có người thích rồi. Anh Tân còn bảo là bình thường ảnh nói thích bạn cùng bàn aka Tiểu Tây Tây rồi. Thế mà em nhỏ đâu có hiểu ra ý anh, cứ ngây thơ bỏ qua.
Từ góc nhìn của một em thụ chỉ biết học, tiểu công chính là một bạn cùng bàn tuy có chút cáu kỉnh đáng yêu, nhưng phần lớn là tốt bụng, cầu gì ước thấy. Nhưng vì em thụ quá là “trơ” nên chẳng thể hiểu nổi sự thả thính từ hotboy, rồi lại nghĩ bạn cùng bàn không thương mình nữa, rủ đi mua sách mà chẳng đi cùng, chắc chắn là vì gái mà bỏ anh em!
Mặc dù trong lòng Tiết Tây luôn mong muốn bạn cùng bàn một lòng với học hành như mình, nhưng một góc nào đó trong cậu lại thấy tiếc nuối khi nghĩ đến việc người ta đã có bạn gái rồi. Tiểu công vốn thích thầm bạn nhỏ bấy lâu, ấy vậy mà bị úp cái nồi từ trên trời rớt xuống, lại còn bị ẻm dỗi, mon men xin lỗi ẻm đến là tội.
Tóm lại đây là câu chuyện đại ca kiêm học thần của trường lẽo đẽo theo đuổi bạn nhỏ chả biết gì ngoài học. Công cuộc yêu đương siêu vất vả, vì muốn yêu sớm mà đại ca còn phải vất vả học tập để được kết giao với bạn học bá, rồi lại phải đoán già đoán non cái suy nghĩ của người có EQ âm vô cùng kia.
Tôi hắng giọng một cái, nói: “Cùng bàn, có phải cậu không muốn học nữa không?”
“…Gì cơ?” Vẻ mặt Cùng bàn rất là mờ mịt, hình như không hiểu tôi đang nói gì.
Tôi không thể làm gì khác hơn là ngửa bài với cậu ấy, nói thẳng: “Cậu nói thật đi, có phải cậu đang yêu đương không.”
“Đâu có chuyện ấy.”
Trông cậu ấy không giống như đang lừa người, tôi lại hỏi tiếp: “Vậy có phải cậu thích ai rồi không?”
Cánh tay đang ôm tôi của Cùng bàn nháy mắt siết chặt lại, một lát sau cậu ấy đột nhiên buông ra, nhìn vào mắt tôi nói: “Phải.”
“Tôi biết cậu ấy lâu lắm rồi, tiếc là cậu ấy chỉ để tâm đến chuyện học hành, tôi đứng đầu khối rồi, cậu ấy mới chịu nói chuyện với tôi. Tôi cho rằng cả cuộc đời này, cậu ấy sẽ không biết thích là gì, nhưng giờ tôi thấy, hình như cậu ấy cũng hơi thích tôi… Cậu thấy sao?”
Chỉ nói sương sương thôi, truyện cũng ngắn mà. Yên tâm là truyện ngọt, hài. Có thêm mấy nhân vật phụ cũng hài hài, nhất là cô bạn bàn trên rất tích cực trong việc vun vén cho đôi chính =)). Mà phần đáng đọc nhất là diễn biến tâm lí của bạn nhỏ Tiểu Tây Tây lần đầu yêu đương, hãy tự đọc nhá!