So với phiên bản 2017, Justice League (2021) của đạo diễn Zack Snyder là một bộ phim không hoàn hảo nhưng tuyệt vời, và cũng đại diện cho mối khủng hoảng “nhân dạng và bản sắc vs. lợi nhuận” của DC.
Cốt truyện của Zack Snyder’s Justice League không thay đổi. Sau cái chết của Superman (Henry Cavill) trong trận đấu sinh tử với Doomsday, Batman linh cảm một thế lực vũ trụ sẽ xâm phạm Trái Đất. Anh sau đó đã đi khắp nơi tập hợp những dị nhân như Aquaman (Jason Momoa), Flash (Ezra Miller), Cyborg (Ray Fisher)…nhằm chống lại thế lực đó.
Zack Snyder’s Justice League mới có nhiều ưu điểm. Phim được xây dựng như một cuốn truyện tranh điển hình với các chương truyện và phần kết cục, mỗi chương có một tựa riêng. Với thời lượng lên đến 4 tiếng, bộ phim đã truyền tải một câu chuyện liền mạch, logic và đưa người xem khám phá các nhân vật trong đây trọn vẹn hơn phiên bản 2017. Màn hành động mãn nhãn. Âm thanh mãn tai. Góc quay đẹp và màn edit trau chuốt.
Nhịp phim tương đối chậm nhưng được nhấn nhá những khoảng khắc quan trọng đưa thông tin đến người xem. Thay vì những màn ám chỉ để khán giả tự hình dung, mạch truyện trong đây không chừa chỗ cho những khoảng trống đó mà đi thẳng vào việc làm rõ vấn đề. Ví như tại sao Diana biết được thông tin về Darkseid, cuộc sống khó khăn của Barry Allen, lý giải vì sao Arthur (Aquaman) thù ghét Atlantis đến vậy, mối quan hệ giữa Lois Lane và Clark và tính trọng yếu của nó trong tương lai….
Những điều này giúp ích rất nhiều cho việc xây dựng nhân vật. Chúng tạo nên chiều sâu cần thiết để làm nhân vật trong đây thêm đa chiều. Chúng cũng lý giải một phần tính cách cũng như cho phép những người hùng thần thánh này có những khoảng khắc được làm “người”, được bộc lộ cảm xúc và đối mặt với những khúc mắt trong lòng.
Tuyến truyện của Cyborg và Barry là điển hình. Thay vì mờ nhạt trong phiên bản 2017, Cyborg trong Justice League có vai trò lớn lao hơn. Điều tương tự như Barry Allen sử dụng Speed Force trong mình. Hai nhân vật này đại diện một kiểu hành trình cơ bản của dòng phim siêu anh hùng: học cách làm một anh hùng, từ khám phá sức mạnh cho đến tâm lý.
Batman của Affleck không làm mọi người thất vọng. Trầm tĩnh và ổn định, Batman của phim giờ đây đã ra dáng một thủ lĩnh và hầu như từ bỏ cơn giận vô hình thường che mờ lý trí của anh ở Batman v Superman. Chúng ta được chứng kiến một người con đi tìm chính mình trong lời dạy của 2 người cha. Bằng việc đi sâu vào nhân vật, Zack Snyder đã tạo một độ sâu lớp lang nhất định cho một bộ phim thuộc thể loại thường không được đánh giá cao về kịch bản và cảm xúc.
Về tổng thể, Justice League là một phần phim tuyệt vời, dù có vài lỗi. Zack Snyder cho thấy ông cũng là một đạo diễn biết lắng nghe và học hỏi. Bộ phim đã giảm tải hẳn những biểu tượng ẩn dụ phức tạp, cũng như tập trung vào hình thành một Justice League (Liên Minh Công Lý) hơn là yếu tố xã hội như ở Batman v Superman.
Nhưng trên hết, ông biết cân bằng sự hài hước và nghiêm túc. Snyder đã thể hiện rất rõ tầm nhìn của ông dành cho DC – để DC được làm DC và tuyệt đối không từ bỏ những điểm riêng để trở thành một bản sao của bất cứ vũ trụ siêu anh hùng nào. Bằng chứng ở đây là Justice League có một độ bạo lực, đen tối nhất định có phanh thây và máu đổ làm nền.
Một câu hỏi trọng yếu hơn Justice League để lại sau cái kết mở và hàng loạt các chi tiết gợi ý trong đây là vũ trụ DC sẽ ra sao sau phần phim này? Một Superman da màu? Một Supergirl ra đời? Hay phiên bản 2017 mới là cannon chính cho DCEU (Vũ trụ điện ảnh DC)? Đa vũ trụ? Quan trọng hơn là tầm nhìn Snyder có tiếp tục được hiện diện trong các bộ phim sắp tới của DC.
Dù câu trả lời là gì đi nữa, việc một Justice League ra đời với một khí chất khác xa các bộ phim như Aquaman (2018) hay Wonder Woman (2017), lại gần gũi với phong cách của Batman v Superman đã phản ánh ngã rẽ của DC.
Rõ ràng các bộ phim Marvel dễ xem hơn với khán giả đại chúng, trong khi DC dành cho một đối tượng khán giả trường thành nhưng với thị hiếu riêng biệt. DCEU dường như đang bị ép phải lựa chọn giữa một hướng đi thương mại hoặc làm một vũ trụ điện ảnh mang tinh thần của dòng phim độc lập. Và Zack Snyder có lẽ là người duy nhất có thể thực thi một DCEU như vậy.
Thật không may, người có thể ra quyết định cho DC vẫn đang loay hoay và thường không đưa ra quyết định đúng đắn cho lắm. Đến đây, một câu hỏi nữa lại được dịp hiện lên: Liệu nhà sản xuất phim sẽ lắng nghe người xem hay lợi nhuận? Và nếu lắng nghe khán giả, thì họ sẽ nghe theo kiểu người xem nào? Không gì đáng tiếc hơn là một vũ trụ tiềm năng như DC phải chết yểu khi còn chưa có dịp bộc lộ hết tính đặc sắc.