1. Giới thiệu tác giả
2. Giới thiệu tác phẩm
3. Mục lục
- 14 tuổi: gia đình mình
- 15 tuổi: bệnh tật ập đến
- 16 tuổi: bắt đầu của những đau khổ
- 17 tuổi: mình không hát được nữa
- 18 tuổi: sự thật về căn bệnh của mình
- 19 tuổi: có lẽ không còn được lâu nữa
- 20 tuổi: mình không thể chịu thua căn bệnh quái ác này
- 21 tuổi: tận cùng của cuộc sống( viết bởi mẹ của Aya – Kitou Shioka)
- Về aya – cô bé đã dũng cảm chống chọi với bệnh tật( bác sĩ Yamamoto Hiroko)
- Những dòng cuối Review Một lít nước mắt
4. Tóm tắt nội dung tiểu thuyết Một lít nước mắt
Nội dung cơ bản của cuốn sách được tóm tắt gọn trong đoạn trích dẫn sau: “Một tâm hồn nhạy cảm. Một gia đình ấm áp Một căn bệnh hiểm nghèo Một cơ thể tật nguyền” Review Một lít nước mắt
Đó là những gì Kito Aya có trong hơn 20 năm cuộc đời. Với Aya, tương lai của cô là một con đường hẹp, và ngày càng nó càng trở nên hẹp hơn. Căn bệnh ngăn trở Aya khỏi tất cả những ước mơ và dự định, thậm chí việc tự mình bước ra ngoài phố để đi tới hiệu sách cũng trở thành một khao khát cháy bỏng. Hơn 6 năm kiên trì viết nhật ký, cô kể về những cảm nhận và suy tư của bản thân trong suốt quãng thời gian chứng kiến cơ thể mình từng bước từng bước gánh lấy một số phậm đau đớn. Nhưng từ trong nước mắt và tật nguyền, cuộc tìm kiếm giá trị bản thân của cô đã làm rúng động cả Nhật Bản.”
Cụ thể hơn một chút, “Một lít nước mắt” là cuốn sách nói về Kito Aya – cô gái đầy nhiệt huyết sống. Aya sinh ra trong một gia đình bình thường và hạnh phúc như bao gia đình khác, gia đình Aya gồm có sáu người, mẹ là nhân viên y tế cộng đồng, cha có cửa hàng bán đậu phụ. Aya là con gái lớn, gương mẫu, ngoan, vừa hoàn thành bậc cơ sở và lên trung học, là người đa cảm, hơi ngố dễ nổi cáu nhưng cũng rất dễ cười ngay sau đó, khi bắt đầu viết nhật ký, Aya đang ở độ tuổi 14, cái tuổi mới lớn, cái tuổi khó khăn, cái tuổi với bao ước mơ, hoài bão, trong tương lai có thể cô bé sẽ lớn lên, học hành thành đạt, có người mình yêu và hẳn sẽ có một gia đình nhỏ ấm cúng. Nhưng tiếc thay, khi ở lứa tuổi đẹp nhất, Aya lại phát hiện ra mình đang mắc một căn bệnh hiểm nghèo có tên là Thoái hóa tiểu não, nó làm cho Aya gầy sút đi, mất khả năng kiểm soát cơ thể nên khi ngã Aya không có khả năng theo phản xạ tự chống tay đỡ, cách đi đứng trở nên bất thường, cử động lờ đờ, về mặt tinh thần lại khiến Aya tủi thân vì lời nói của bạn bè. Thật khó để tưởng tượng những gì mà một cô gái 15 tuổi đã phải chịu đựng trong suốt thời gian đầu phát hiện bệnh chứng. Những ánh mắt soi xét, những lời xì xầm bàn tán về một con người đang rơi xuống tận cùng của tuyệt vọng. Nhưng vì không muốn làm người thân lo lắng, cô bé không đầu hàng mà chiến đấu với bệnh tật, cố gắng sống có ích: “Mình sẽ kiên nhẫn. Mình sẽ không tham lam . Mình sẽ không bỏ cuộc. Bởi vì mọi người đều làm mọi thứ từng bước một.”
Khi thế giới dường như quay lưng với Aya, thì cuốn nhật ký chính là tiếng nói giành lại công bằng cho bản thân em. Rằng em tàn nhưng không phế, rằng em vẫn là đóa hoa đang trong độ nở rộ đẹp xinh nhất của tuổi xuân. “Đau khổ và đau khổ qua đi, và ở phía bên kia đang có một cầu vồng mang màu hạnh phúc chờ đợi tôi. Đừng vội vàng; đừng tham lam. Đừng bỏ cuộc bởi vì mọi người đều tiến một bước tại một thời điểm nào đó. Dù việc đó không quan trọng nhưng tôi muốn trở nên có ích cho người khác.” Đồng hành cùng Kito Aya trong chuyến hành trình dài và lắm đau khổ này là gia đình của em. Từ cô em gái luôn tị nạnh với chị mình đến người mẹ tần tảo nuôi các con. Mẹ của Kito Aya có thể nói là người phụ nữ vĩ đại. Vì con gái mình đang bệnh mà làm tất cả, bao gồm cả việc bà tiếp tục kế thừa ý chí của Aya mà viết nên những trang cuối cùng của nhật ký “Một lít nước mắt”, không chỉ là cánh tay đắc lực truyền ý chí cho con gái bà còn cũng cùng với các vị y bác sĩ tìm cách để điều trị Thái hóa tiểu não để truyền cảm hứng cho những ai đang phải chịu căn bệnh quái ác này. Cùng với đến đỗ vững chắc là gia đình, Aya đã luôn mạnh mẽ, lạc quan chiến đấu với bệnh tật. Nhưng rồi cuộc đời bất công “ngắt” mất đóa hoa bất tử của thế gian, ngày 23 tháng 5 năm 1988, lúc 0 giờ 55 phút, Aya đã ra đi vĩnh viễn …
Trích dẫn hay trong cuốn sách
- “Mình muốn được như không khí. Một con người tốt bụng đầy lòng trắc ẩn và một khi cô ấy biến mất, mọi người mới nhận ra cô ấy quan trọng với họ đến nhường nào.”
- “Mình không muốn nói những điều như ‘Tôi muốn quay lại như trước đây.’ Mình biết hiện tại mình như thế nào và mình sẽ tiếp tục sống.”
- “Cái chết không đáng sợ. Điều đáng sợ nhất là bỏ cuộc.”
- “Mình đặt tay lên ngực. Mình có thể cảm nhận được trái tim mình đang đập. Trái tim mình đang hoạt động. Mình hài lòng với điều đó. Mình vẫn còn sống.”
- “Đau khổ và đau khổ qua đi, và ở phía bên kia đang có một cầu vồng mang màu hạnh phúc chờ đợi tôi. Đừng vội vàng; đừng tham lam. Đừng bỏ cuộc bởi vì mọi người đều tiến một bước tại một thời điểm nào đó. Dù việc đó không quan trọng nhưng tôi muốn trở nên có ích cho người khác.”
- “Không vội vã, chúng ta hãy thử thách nhiều điều hoặc học làm một điều gì đó. Cùng nhau làm những việc ngốc ngếch sẽ không phải là một ý kiến tồi, mình nghĩ vậy, bởi vì từ bây giờ chúng ta đều vẫn còn rất nhiều thời gian.”
- “Ngã xuống thì có gì sai khi bạn luôn có thể đứng dậy?
- “Mọi người không nên sống trong quá khứ. Cố gắng hết sức mình vào những việc bạn đang làm hiện tại là đủ rồi.”
- “Mình sẽ kiên nhẫn Mình sẽ không tham lam Mình sẽ không bỏ cuộc Bởi vì mọi người đều làm mọi thứ từng bước một.”
- “Thời gian vẫn sẽ không dùng lại dẫu cho tôi có đập vỡ tất cả đồng hồ trên thế giới.”
- “Cuộc sống của mình như một bông hoa đang nở. Từ lúc bắt đầu của tuổi trẻ, mình muốn trân trọng nó và không có bất cứ nuối tiếc gì.”
- “Miễn là tôi còn sống, tôi không thể dừng thời gian lại được.”
- “Sẽ thật khó để sống qua từng ngày mà không có bất kì mục đích nào cả.”
- “Mặc dù trước đây tôi bị tổn thương vì những ánh mắt trêu chọc nhưng điều này cũng giúp tôi hiểu rằng xung quanh tôi vẫn còn tồn tại những ánh mắt dịu dàng. Vì thế, chắc chắn tôi sẽ không chạy trốn nữa. Đó là điều tôi sẽ lắm. Chắc chắn. Luôn luôn.”
- “Được sống là một điều đẹp đẽ và tuyệt vời.”
5. Cảm nhận và đánh giá tiểu thuyết Một lít nước mắt
“Một lít nước mắt” thực sự là một cuốn sách hay và đáng trải nghiệm. Cuốn sách không giới hạn người đọc, mọi người, mọi lứa tuổi đều có thể thưởng thức nó. Đặc biệt là những ai đang loay hoay tìm cho mình cách sống hay đang cảm thấy cuộc sống đơn điệu tẻ nhạt, không đáng trân trọng.
Bạn có khóc khi đọc cuốn sách? Phải chăng tôi là người dễ rơi nước mắt, tiếp nhận câu chuyện của Aya bằng trái tim rung động nên tôi đã khóc khi đọc cuốn sách. Một câu chuyện buồn có thật, đọc rồi xấu hổ về chính bản thân mình và càng kính yêu mẹ nhiều hơn.
Gấp lại cuốn sách, cảm ơn Kito Aya, cảm ơn sự mạnh mẽ, lạc quan của cô gái đầy nhiệt huyết sống, cảm ơn vì đã đến với thế giới này.