Chẳng biết tuổi thơ của chúng ta bắt đầu như thế nào nữa nhưng nó lại luôn in sâu trong trái tim mỗi người…
Trong chúng ta, ai cũng đã từng trải qua những ngày tháng hồn nhiên với những suy nghĩ ngây thơ, những trò đùa quậy phá, và cả những dấu hỏi đặt ra trong đầu. Ta gọi đó với một cái tên thân thuộc ” tuổi thơ “, ở cái vùng trời đó ta được khóc được cười mà chẳng cần suy nghĩ gì nhiều, nơi ta có những ngày tháng bình yên đến kỳ lạ. Để rồi, khi trải qua những thăng trầm của cuộc sống bất chợt ta lớn lên và nhận ra khoảng thời gian ngây ngô đó đã qua đi rất nhanh. Khi ngoảnh đầu nhìn lại ta đã đứng ở ngã ba đường của cuộc đời.
Với một lối viết trong sáng, chân thực và gần gũi ai đã từng đọc những tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh đều có thể cảm nhận và hòa mình vào nhân vật khi tìm được bản thân ở trong đó. Được mệnh danh là người viết truyện cho thiếu nhi và lứa tuổi mới lớn, Nguyễn Nhật Ánh đem lại dấu ấn đặc sắc với tác phẩm ” Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ ”. Nhưng điều đặc biệt ở tác phẩm này, như lời tác giả nói ở cuối sách “ Tôi không viết cuốn này cho trẻ em, tôi viết cuốn này cho ai từng là trẻ em “.
Câu truyện xoay quanh các nhân vật Cu Mùi, Hải Cò, Tí Sún và Tủn. Thông qua dòng hồi tưởng của tác giả, trở lại những ngày tháng khi còn là những đứa bé tám tuổi với những trò nghịch và ước muốn thay đổi thế giới.
Mở đầu câu truyện là một lời nhận xét của cậu bé tám tuổi “một ngày tôi thấy cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt ”. Sự buồn chán đó bắt nguồn từ sự “ lặp đi lặp lại “ của cuộc sống thường ngày khi cậu có thể biết trước được ngày mai mình sẽ làm những việc gì. Và bằng trí tưởng tượng xen lẫn sự nghịch ngợm ngây ngô của trẻ con, Cu Mùi cùng đám bạn đã bày ra những trò chơi, từ đánh nhau đến rách áo chảy máu cho tới chơi trò vợ chồng và muốn thay đổi thế giới bằng cách gọi tên đồ vật khác đi so với thực tế. Chúng làm một cuộc “ cách mạng”, không gọi con gà là con gà, cuốn tập là cuốn tập, cây viết là cây viết nữa mà thay vào đó là những tên gọi mà chúng thích, chúng cũng tự đặt tên cho bản thân như Cu Mùi gọi là hiệu trưởng, cái Tủn là tiếp viên hàng không, Hải Cò là cảnh sát trưởng còn Tí Sún là Bạch Tuyết. Không chỉ thế chúng còn muốn thay đổi thế giới bằng cách tạo ra bảng cửu chương mới khi nói 3 nhân 5 bằng mấy cũng được nhưng nhất định không phải bằng 15. Những thay đổi đó đã tạo ra những chuyện dở khóc dở cười nhưng cuối cùng chúng cũng phải ngậm ngùi chấp nhận những chuyện đó không thể thay đổi được và trở lại như cuộc sống thường ngày, không bỏ cuộc ở đó chúng lại bày ra trò tìm kho báu và xới tung hết khu vườn, cả câu chuyện tình yêu tuổi thơ và sự ghen tuông đáng yêu của Cu Mùi và Tủn nữa, tất cả như đưa chúng ta trở về tuổi thơ để được cười và nhận ra. À, thì ra mình cũng đã có một tuổi thơ như thế.
Nhưng tuổi thơ là vậy mà, ai mà chẳng có những lần nghịch dại, những ý nghĩ tưởng chừng điên rồ, nhưng rồi để ngẫm lại ta thấy tuổi thơ là một điều tuyệt vời nào đó mà thượng đế ban tặng cho mỗi một con người. Ai cũng có một tuổi thơ riêng có thể là vui hay buồn nhưng ở đó ta được sống những ngày tháng bình yên chẳng cần lo nghĩ gì nhiều, được khóc được cười với những gì mình muốn. Và rồi bất giấc ta trưởng thành sau những niềm vui nỗi buồn của cuộc đời .
Như lời tác giả viết. Ờ, tám tuổi, vẫn là trong trẻo lắm, vẫn khát khao cuộc sống cho dù lúc tám tuổi bạn có thể rầu rầu nói: “ Một ngày, tôi chợt nhận thấy cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt”. Câu nói yếm thế đó của một đứa trẻ có thể bắt đầu cho một cuốn sách vui nhộn. Nhưng bây giờ, đã lớn, nếu một ngày bạn cảm thấy sự bế tắc của cuộc sống gieo và đầu bạn ý nghĩ ảm đạm đó thì rất có thể đó là khởi đầu cho một câu chuyện tệ hại và chân trời có khả năng khép lại trước mắt bạn. Nhưng không sao, có thể trong cuộc sống ta gặp phải những khó khăn, thất bại hay những lần buồn chán nhưng đôi khi những điều đó làm ta trưởng thành để cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn. Vì vậy, để sống tốt hơn đôi khi chúng ta phải học làm trẻ con trước khi học làm người lớn.
Để rồi sau những tràng cười khi nhớ lại một thời trẻ con, phiên tòa xét xử người lớn của bọn trẻ khiến chúng ta phải nhìn nhận lại. Trong phiên tòa đó, Tí Sún kể tội ba hay nhậu nhẹt, uống rượu say đến mức tông xe vào cột điện, cô bé đã rưng rưng nước mắt khi nghĩ đến cảnh tượng phải làm trẻ mồ côi. Cu Mùi lại trách móc ba mẹ luôn cho bản thân mình là đúng và tài giỏi, để rồi ép buộc con cái phải làm theo ý muốn của mình. Có lẽ, khi đọc đến những trang sách này những người trưởng thành phải suy nghĩ lại khi họ luôn vẽ ra trước mắt những đứa trẻ điều chúng nên làm và xem những điều đó là đúng đắn, là tốt nhất mà không hỏi rằng con thích gì và muốn làm gì. Ta nhận thấy ,Người lớn cần phải biết rằng trẻ con cũng thường xuyên phán xét họ nghiêm khắc không kém gì họ phán xét chúng. Điều đó sẽ giúp cho người lớn chú ý đến cách sống của mình. Đến đây ta mới thực sự hiểu rằng sách của Nguyễn Nhật Ánh không chỉ là sách viết cho trẻ con mà trong những trang sách ấy hàm chứa nhiều ý nghĩa mà ai cũng phải suy ngẫm.
Và cho đến câu chuyện của những chú chó hoang, Cu Mùi, Hải Cò, Tí Sún và Tủn đã dày công chăm sóc và huấn luyện những chú chó hết mực. Sau một khoảng thời gian, khi nhận ra những chú chó ngày càng biến mất một cách khó hiểu thì chúng bàng hoàng nhận ra ba Tí Sún đã biến những chú chó tội nghiệp thành đồ ăn trên bàn nhậu. Chỉ vì sự ích kỷ, thiếu quan tâm đến thế giới nội tâm của trẻ con mà các bậc làm cha làm mẹ đã giết chết một tình bạn đơn thuần của trẻ nhỏ.
Có thể nói, “ Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ ” như là một khúc tâm tình xuyên suốt nhiều thế hệ. Trong đó, có những khúc vui tươi hồn nhiên lại có những khúc trầm lặng man mác. Nhưng trên hết, khi đọc xong tác phẩm mỗi thế hệ sẽ có một cách nhìn và cảm nhận riêng. Đối với lứa tuổi thiếu niên, có lẽ sẽ tìm được đâu dó sự thấu hiểu và đồng cảm. Còn với những người trưởng thành đó là sự suy ngẫm về những chuyện đã qua, biết mình đúng hay sai ở chỗ nào và đôi khi là một nụ cười khi chợt nhận ra mình cũng đã từng như thế, cho đến sự nuối tiếc vì mình đã cách xa cái vùng trời bình yên đó rồi. Chiếc tàu chở đầy tuổi thơ đã đi rất xa cứ khiến lòng ta càng thêm vương vấn, nuối tiếc và ai trong chúng ta khi lớn lên cũng vậy, cũng muốn được trở về tuổi thơ một lần nữa để được nằm gọn trong vòng tay của mẹ, được ngây dại thêm một lần nữa.
Đêm nay tôi bước vội khỏi nhà.
Đến ga, xếp hang mua vé:
Lần đầu tiên trong nghìn năm.
Có lẽ.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ.
Vé hạng trung
- Người bán vé hững hờ khe khẽ đáp:
Hôm nay vé hết !
- Biết làm sao ! Hết vé, biết làm sao !
Đường tới tuổi thơ còn biết hỏi nơi nào ?
Nhưng thực ra, bạn có thể trở về thăm lại thời thơ ấu của mình bất cứ lúc nào, hay nói khác đi lúc nào mà bạn nhận ra rằng thỉnh thoảng tắm mình trong dòng sông trong trẻo của tuổi thơ sẽ giúp bạn gột rửa những bụi bặm của thế giới người lớn một cách kỳ diệu.
Với cuộc sống tấp nập và nhộn nhịp ngày nay, đôi khi ta đã bỏ lỡ quá nhiều thứ. “ Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ “ sẽ là bến đỗ cho bạn để cảm nhận sự bình yên với nhiều cung bậc cảm xúc và đặc biệt trở lại cái thời mà ai cũng hằng ao ước, “ Tuổi thơ”. Hãy đọc và tự hoà mình vào nhân vật để sống, để hiểu và cảm nhận một cách sâu sắc nhất. Tôi không chắc rằng “cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” sẽ thay đổi bạn được những gì nhưng tôi chắc rằng trong tâm hồn bạn sẽ tìm được một cảm giác bình yên đến lạ từ sâu tận đáy lòng. Đến đây trong đầu tôi lại ngân nga lên những khúc hát trong một bài hát cùng tên:
Hãy cho tôi xin một vé không hai, mà dầu hôm nay ga đông đường dài
Hãy cho tôi xin được trở về tuổi thơ, ngây ngô với bao mộng mơ
Hãy cho tôi xin một vé không hai, vé đi thôi không cần quay trở lại
Chỉ cần cho tôi được trở về ngày xưa, rong chơi với những ngày mưa
Hãy cho tôi xin hạng vé trung thôi, dẫu tháng năm có lớn thêm thật rồi
Chỉ cần cho tôi được trở về tuổi thơ thì tôi sẽ xin chờ hoài.
Và lời cuối cùng tôi muốn nói rằng, chiếc vé tuổi thơ thực ra nằm trong chính bạn hãy nắm chặt lấy nó để quay về nhìn nhận, suy ngẫm và cảm nhận nhé.
Tác giả: Phan Thị Nguyên – Bookademy
–
Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected]
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn