Tác giả: Mạc Bảo Phi Bảo – Hình như tác giả này có rất nhiều truyện hay nhưng mình mới đọc “Tùy tiện phóng hỏa” thôi, cũng hay lắm đó 🙂 Ngoài ra có ai là fan Bên nhau trọn đời không nhỉ? Tác giả này cùng Cố Mạn đã cùng chắp bút trong Bên nhau trọn đời phiên bản truyền hình đó hehe. Nghe “Tùy tiện phóng hỏa” hoành tráng vậy thôi chứ truyện nhẹ nhàng lắm, cũng là về giới giải trí nhưng không phải về mấy mặt tối này nọ đâu, ngọt lắm đó ❤ Thôi lại lạc đề rồi, về thôi về thôi 😀
Thể loại: hiện đại, HE, ngọt ngào
“Bạn có tin không, trên thế giới này luôn có một loại âm thanh, sẽ khiến tim bạn đập thình thịch khi nghe thấy” (Văn án-CQH)
Tuy mới đọc được 2 truyện nhưng có thể khẳng định Mặc Bảo Phi Bảo viết rất được, nội dung diễn biến đều tốt nên mọi người không phải hối hận khi đọc truyện của chị đâu (nếu ai cũng có thể đọc thể loại nhẹ nhàng ngọt ngào như mình, còn ai cuồng ngược thì chịu nhé :p) “Rất nhớ rất nhớ anh” có bối cảnh khá lạ. Nếu người ta là “yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên” thì nam nữ 9 của chúng ta là “yêu nhau từ tiếng nói đầu tiên” 🙂 Đúng đó, 2 anh chị đã “rung rinh” ngay lần đầu tiên nghe thấy giọng nói của đối phương, dù thậm chí còn chả biết mặt biết tên người ta. Những truyện viết về thể loại võng du thì có khá nhiều rồi, hẳn mọi người cũng đã đọc, đó là kiểu yêu nhau qua game. Truyện này cũng là một thế giới ảo như vậy nhưng không phải game mà là thế giới của những người lồng tiếng nghiệp dư. Họ chỉ cần có mic là có thể trao đổi, nói chuyện và làm việc cùng nhau rồi. Việc của họ là lồng tiếng, cho nhân vật game chẳng hạn, có thể là hát, hoặc thậm chí là đóng kịch, đương nhiên là chỉ có tiếng thôi. Mình cũng không biết những việc như vậy là có thật hay tác giả xây dựng làm bối cảnh truyện nhưng họ cũng giống những editor dịch truyện cho chúng ta vậy, làm vì sở thích và những người có giọng hay thậm chí còn rất nổi tiếng và có cả lực lượng fan hùng hậu nữa cơ. Mình chưa biết đến kiểu lồng tiếng như vậy bao giờ nên có lẽ một số chi tiết chuyên môn sẽ không chính xác, tuy đã đọc truyện nhưng nhiều cái kiểu đọc để biết thế thôi à 🙂
Nam chính tên là Mạc Thanh Thành, trong thế giới online có nickname là Thương Thanh Từ, là đầu bài trong giới lồng tiếng (đầu bài là kiểu người đứng đầu ý, không nhớ rõ lắm nhưng bạn editor có giải thích trong truyện đó, nếu ai tìm đọc sẽ rõ hơn), nghề nghiệp ngoài đời của anh là bác sĩ khoa tim và đương nhiên không thể thiếu ngoại hình đẹp “troai” ngời ngời 🙂 Còn nữ chính là Cố Thanh, chuyên hát cổ phong (chắc là một loại nhạc), ngoài ra còn biết biên khúc, đàn một số nhạc cụ, trong giới online có nickname Thanh Thanh Mạn. Nghe qua nữ chính có vẻ lợi hại quá phải không, tuy nhiên cô ấy lại không nổi tiếng chút nào đâu, như cô ấy tự nhận thì bản thân chính là “tiểu trong suốt”, cho đến tận khi “mờ ám” với đầu bài đại nhân 🙂 Cũng không phải cô ấy không giỏi, có lẽ là giấu tài kỹ quá chăng =)))))))
Như đã nói bên trên, nữ 9 ban đầu là yêu thích giọng nói của nam 9, chưa từng nghĩ tới việc sẽ có quen biết chứ đừng nói đến gặp mặt rồi yêu nhau. Thế nhưng Cố Thanh không biết rằng, trong một lần tình cờ đầu bài đại nhân của chúng ta cũng vô tình nghe thấy giọng cô và để ý cô từ lúc đó. Sau này có cơ hội anh cũng là người chủ động tiếp cận, và thu mua nữ 9 của chúng ta bằng … món ăn 🙂 Cố Thanh không chỉ là một thanh khống chính hiệu (thanh khống là người cuồng nhiệt yêu thích thanh âm 😀 ) mà còn có một tình yêu to lớn đối với đồ ăn ngon. Truyện chỉ đơn giản là kể về quá trình chinh phục tình yêu của Mạc Thanh Thành thôi, tuy nhiên bối cảnh khác lạ cùng việc lồng ghép khéo léo những món ăn ngon tạo nên điểm đặc sắc cho truyện, và chắc là không “đụng hàng” với các tác phẩm khác đâu 🙂 Đọc xong truyện này chắc bỏ túi kha khá công thức nấu ăn luôn=)))) Truyện của Mặc Bảo Phi Bảo không có tình yêu chết đi sống lại hay rung động tâm can nhưng đủ ngọt ngào khiến người ta mơ mộng. Bản thân mình thấy truyện khá hay, Mạc Thanh Thành không sủng Cố Thanh kiểu muốn gì có đó nhưng anh rất quan tâm chị, có những chi tiết dù nhỏ nhưng cũng cho thấy rõ tình yêu của anh 🙂 Nếu so sánh kiểu hình tượng thì truyện không ngọt như mía lùi khiến người ta dễ ngán mà là kiểu ấm áp như được uống một ly chocolate nóng giữa ngày đông lạnh giá ấy. À, thông báo trước là truyện vô cùng trong-sáng nhá, đến cuối anh cũng chỉ thỉnh thoảng ăn đậu hủ của chị chút chút thôi 🙂 Haiz, tiếc thật, 18+ cả rồi nên đúng là “không thịt không vui ” mà =)))))))))
Vậy thôi nha, giới thiệu thì ít mà chỉ thấy lan man chém gió là nhiều, nếu ai muốn tìm đọc thì hãy ghé qua cung quảng hằng đây nhé, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ 🙂 http://cungquanghang.net/threads/rat-nho-rat-nho-anh-mac-bao-phi-bao-53-53-end.19766/