Hôm nay chúng ta lại tiếp tục học thêm một thành ngữ tiếng Trung có nghìa là bình chân như vại, kê cao gối mà ngủ 高枕无忧/gāozhěnwúyōu/ nhé. Thành ngữ này cũng xuất hiện từ một điển tích thời Xuân Thu. Chúng ta cùng tìm hiểu xem nhé.
Thành ngữ tiếng Trung: 高枕无忧 Pinyin: gāozhěnwúyōu Dịch nghĩa: vô tư; bình chân như vại; không lo lắng; vô tư lự; bình yên; thư thái…..
Câu chuyện thành ngữ:
Vào thời Xuân Thu, có một người tên là Mạnh Thường Quân ở nước Tề. Trong nhà ông nuôi 3000 khách nhân. Ông chia những người này thành 3 cấp bậc: thượng, trung, hạ. Khách cấp cao nhất mỗi ngày đều được ăn thịt cá. Ra ngoài có xe để ngồi. Khách hạng Trung thì ngày nào cũng ăn cá và rau. Khách hạng thấp thì chỉ ăn rau dưa mà thôi
Một ngày nọ, bạn của Mạnh Thường Quân giới thiệu một người là Phùng Hoan đến nhà Mạnh Thường Quân. Mạnh Thường Quân hỏi bạn mình:” Người Phùng Hoan này giỏi về gì?”. Bạn ông suy nghĩ rất lâu rồi nói: “Hình như không có điểm mạnh gì.” Mạnh Thường Quân nghe xong, thì cũng không quan tâm đến Phùng Hoan nữa. Người hầu trong nhà thấy Mạnh Thường Quân không để ý đến Phùng Hoan, thì cũng khinh thường ông. Chỉ đón tiếp Phùng Hoan như những khách nhân hạ đẳng.
Phùng Hoan vô cùng khó chịu, than rằng: “Nếu mọi người đã không xem trọng tôi như vậy, thì tôi đi là được!” Mạnh Thường Quân nghe xong, thì đưa Phùng Huyên từ khách nhân hạ đẳng trở thành khách nhân thượng đẳng. Còn tặng cho mẹ Phùng Huyên đồ ăn và các vật dụng. Phùng Hoan nghĩ thầm trong bụng: “Mạnh Thường Quân đối với mình tốt như vậy, nhất định phải tìm cơ hội báo đáp ông ấy.”
Một lần, Mạnh Thường Quân phái Phùng Hoan đến ấp Tiết để đòi nợ. Phùng Hoan giả vờ rằng Mạnh Thường Quân ra lệnh bảo những người đang nợ không phải trả nữa. Ông giúp Mạnh Thường Quân mua được danh “Nghĩa khí”. Về sau Mạnh Tường Quân bị vua Tề cách chức thừa tướng. Khi ông về đất Tiết ở, người Tiết đều vô cùng hoan nghênh ông!
Không lâu sau, Phùng Hoan lại nói với Mạnh Trường Quân: “Một con thỏ phải có ba lỗ để trốn để tránh bị thợ săn giết. Ngài đang sống ở đất Tiết thì giống với con thỏ chỉ có một cái động, vô cùng nguy hiểm. Chẳng may vua nước Tề không hợp ý muốn giết ngài, thì ngài không còn chỗ trốn nào khác. Vậy nên hiện tại ngài cũng không thể thể kê cao gối mà ngủ yên*高枕无忧! “Mạnh Trường Quân nghe vậy nói:” Vậy ta phải làm sao?” Phùng Hoan đáp rằng hãy giao việc này cho ông ấy.
Vì vậy, Phùng Huyên chạy đến nước Lương là Lương Huệ Vương tâu với ông rằng Mạnh Thường Quân rất có năng lực. Lương Huệ Vương nghe xong liền sai người đem một ngàn lạng vàng và một trăm cỗ xe đến mời Mạnh Thường Quân đến nước Lương làm thừa tướng.
Tin tức đến tai Tề, vua nước Tề lập tức hoảng sợ, nhanh chóng mời Mạnh Trường Quân trở về Tề làm nước Tề làm thừa tướng. Đồng thời, Phùng Hoan yêu cầu Mạnh Thường Quân xây dựng một ngôi đền tổ tiên ở đất Tiết để đảm bảo an toàn cho đất Tiết. Sau khi đền thờ tổ tiên của Đất Tiết được xây dựng, Phùng Huyên nói với Mạnh Thường Quân: “Bây giờ ba cái hố đã được đào xong, ngài đã có thể kê cao gối mà ngủ yên!”
Sau này, người ta đã sử dụng câu thành ngữ này để chỉ sự bình chân như vại, chuẩn bị tốt không phải lo nghĩ gì nữa.