Số truyện tổng cộng: 18
Có một vài lưu ý như sau:
- Review có spoil dù nhiều hoặc ít và có quan điểm cá nhân (sẽ giải thích tại sao cảm thấy như vậy).
- Phần lớn truyện là convert (có edit nhưng ít), nếu muốn tìm truyện có bản edit chưa thì có thể tìm trên google tên truyện + edit; Phần lớn truyện là thể loại chủ thụ.
- Sắp xếp ở post theo thứ tự alphabet.
♥ Bạch nguyệt quang hương hoa nhài/茉莉味的白月光 – Bắc Cảnh Hữu Đống Ly/北境有冻离 (ABO, AxO, hiện đại, tiểu ngược, HE)
Ninh Vãn từng được Omega cứu sống khi sắp chết đuối hồi nhỏ. Từ đó, Ninh Vãn có chấp niệm với Omega này, chỉ nhớ được tin tức tố mùi hoa nhài, và tìm kiếm Omega này khắp nơi. Ninh Vãn gặp được Thẩm Thư Vân, một Omega có tin tức tố hoa nhài. Ninh Vãn rất vui mừng, quyết tâm theo đuổi Thẩm Thư Vân, và dần dần yêu Thẩm Thư Vân vì tính cách chính là kiểu tình nhân trong mộng của Ninh Vãn. Ninh Vãn và Thẩm Thư Vân kết hôn. Tuy nhiên, Ninh Vãn lại phát hiện có một Omega khác cũng có mùi hoa nhài, và đây mới đúng là người cứu Ninh Vãn, Đường Ý Xuyên. Ninh Vãn không thể bỏ xuống chấp niệm bao lâu nay, cũng không nỡ bỏ Thẩm Thư Vân, dùng dằng dây dưa, tổn thương Thẩm Thư Vân rất nhiều. Ninh Vãn nhận ra, hạ quyết tâm ly hôn, nhưng đến khi Thẩm Thư Vân thật sự rời khỏi thế của hắn, hắn mới biết người mình thật sự yêu là ai, song đã muộn. Motif không mới, cách xây dựng nội dung khá dễ đoán. Thẩm Thư Vân trót có thai nên gần như không đoạn tuyệt được với Ninh Vãn. Cơ mà Thẩm Thư Vân không tiện lắm. Ninh Vãn cũng vất vả lắm mới được chấp nhận quay lại. Kích thích là tai nạn cháy nhà, không nhiều mới mẻ. Nói chung truyện không đến nỗi quá tệ, nhưng vì không có gì sáng tạo nên hơi nhàm chán.
♥ Cứu vớt mỹ nhân nhặt rác/拯救拾荒美人 – Đại Giác Tiên Sinh/大角先生 (hiện đại, đoản văn, trúc mã trúc mã, HE)
Mỹ nhân thụ là bạch phú mỹ nổi tiếng, nhưng lại bị tra công lừa tình, hãm hại đến mức phá sản, phải lưu lạc đầu đường. Mỹ nhân thụ làm công ở nhà hàng, gặp lại bạn thân vừa từ nước ngoài du học về. Bạn thân biết được tình trạng của mỹ nhân thụ, lập quyết tâm trả thù tra công. Bạn thân mượn tài lực gia đình cùng tài năng của bản thân để xử lý mọi chuyện. Bạn thân muốn mỹ nhân ở bên mình, coi như báo đáp ơn trả thù. Hai người vốn thân thiết từ xưa, sau đó ái muội rung động thêm, hai người rất tự nhiên trở thành người yêu. Đương nhiên bạn thân yêu thích mỹ nhân từ lâu rồi. Truyện đoản văn, không cầu kỳ phức tạp. Mỹ nhân mềm mềm manh manh, bạn thân có bạn trai lực max. Đọc giải trí ổn.
♥ Dã miêu bất tòng – Lan Lương (showbiz, hiện đại, tiểu ngược, có phản công, HE)
Đây là một câu chuyện về thất niên chi dương, về hai con người đã thay đổi và cố gắng thay đổi lại để thích ứng với đối phương. Vu Dân là một ca sỹ nổi tiếng, Thương Viễn là giám đốc công ty giải trí của Vu Dân. Thương Viễn rất bận, thường xuyên đi công tác, tăng ca, ít về nhà. Vu Dân cực kỳ khó chịu. Tính cách Vu Dân nóng nảy, cứng đầu, lại được Thương Viễn nuông chiều quen rồi, vốn không chấp nhận được việc Thương Viễn năm lần bảy lượt vì công việc mà bỏ mặc mình. Vu Dân cố gắng thuyết phục bản thân hiểu cho Thương Viễn. Cả hai vốn vẫn luôn yêu nhau sâu sắc, chỉ thiếu trao đổi nói chuyện với nhau thôi. Thương Viễn nỗ lực kiếm tiền cũng là để Vu Dân không lo ăn lo mặc. Chuyện được giải quyết khi Vu Dân chẳng may ngã xuống vách núi, Thương Viễn hoảng loạn đi tìm. Vu Dân vẫn tiếp tục ở bên Thương Viễn, Thương Viễn thì ưu tiên Vu Dân nhất. Truyện bình đạm, ngọt ngào, không nhiều rắc rối cao trào. Đọc giải trí ổn.
♥ Dị thế chi hư nam nhân – Thương Thử Đồ Long/仓鼠屠龙 (xuyên không, thú nhân, dị giới, ngược, HE)
Tôi chỉ bắt đầu đọc từ đoạn giữa truyện này, nhưng tôi cũng nắm bắt được những ý chính. Và tôi cảm thấy nhân vật thụ Lâm Lâm trong này ích kỷ quá mức, đến nỗi tôi không hiểu sao tác giả có thể xây dựng được một nhân vật như vậy. Lâm Lâm xuyên tới khi Delevine vừa có người yêu bị bắt cóc. Lâm Lâm nhất kiến chung tình với Delevine, theo đuổi suốt 3 năm trời. Sau đó, Jahn, người yêu trúc mã của Delevine trở về, nhưng lại mang bầu của Delsy, kẻ đã bắt cóc Jahn. Lâm Lâm dùng mê dược để gạo nấu thành cơm. Delevine vì trách nhiệm nên phải cưới, coi như chịu trách nhiệm. Nhưng tình cảm 20 năm không thể quên là quên, nên Delevine trong lòng vẫn có Jahn. Mặt khác Delevine hận Lâm Lâm, trên giường khá bạo lực, làm Lâm Lâm tưởng Delevine có máu S, tự bày thêm trò để lấy lòng Delevine. Từ đầu đến cuối là Lâm Lâm yêu trước, hạ mình để yêu, cũng tự bày âm mưu. Lâm Lâm còn mong Delevine cưới rồi là một lòng một dạ yêu nhau? Ai nói rằng cứ có người yêu mình là mình phải yêu lại? Tôi thấy Delevine sai ở mỗi điểm bạo hành Lâm Lâm trên giường thôi. Delevine không yêu Lâm Lâm đâu phải là tra? Sau đó Lâm Lâm còn muốn Delevine chỉ yêu mình, trong khi biết rõ tình cảm 20 năm phải từ từ. Lâm Lâm trách Delevine không yêu mình trọn vẹn, muốn ly hôn, nhưng rõ ràng lúc dùng thuốc thì phải biết điều này rồi chứ nhỉ? Rõ ràng là đơn phương, dùng kế để ép buộc người khác cơ mà? Sau đó dây dưa lằng nhằng, không quyết đoán, còn làm khổ cả người khác. Tôi thấy Sicily quá tốt bụng, quá thánh mẫu để bị Lâm Lâm cho hết hy vọng này đến hy vọng khác rồi cuối cùng tuyệt vọng tự lùi lại thành toàn cho Lâm Lâm luôn. Tôi đọc mà ngây cả người, chẳng hiểu mình vừa đọc cái quái gì nữa. Chắc tôi không ngấm được nhân vật và cốt truyện của tác phẩm này.
♥ Đám lão công đợt này không làm được việc lớn/这届老攻不大行 – Ngũ Quân/五军 (xuyên thư, vô hạn lưu, hệ thống, HE)
Giản Kiệu là thụ, cũng là một độc giả siêu sủng thụ, chuyên môn mắng mỏ nhân vật công cho dù đó là những chi tiết bé xíu như việc không là giám đốc mà là chủ quán mì chẳng hạn. Giản Kiệu thu được rất nhiều oán niệm, bị hệ thống kéo vào Tấn Giang làm nhiệm vụ. Giản Kiệu xuyên vào nhân vật công trong những quyển tra công tiện thụ mà cậu từng chửi bới hết lời. Giản Kiệu phải công lược nhân vật chính thụ mới có thể hoàn thành nhiệm vụ để trở về. Ở lần làm nhiệm vụ đầu tiên, Giản Kiệu được sắp xếp để gặp Cận Tu vào thế giới đầu tiên. Cận Tu xuyên vào nhân vật chính thụ, nhưng nhiệm vụ vốn là học nghiệp nên vốn không tính toán để ý đến Giản Kiệu, song tính cách thú vị của Giản Kiệu khiến Cận Tu chú ý. Giản Kiệu là thuần 0, sống trong thân xác 1 thì sẽ lộ tẩy rất nhiều. Giản Kiệu ban đần để lại ấn tượng là chuẩn anh hùng bàn phím, nói không biết khống chế, khá tự ti, nội tâm mềm yếu. Nhưng dần dần Giản Kiệu để lộ ra vẻ đáng yêu của mình, cũng học tập, rút kinh nghiệm để thay đổi bản thân theo chiều hướng tốt đẹp. Cận Tu cũng nhanh chóng thẳng thắn với trái tim mình, thích là tiến tới. Truyện tag vô hạn lưu nhưng thật ra chỉ xuyên vài thế giới thôi. Mang hơi hướm điềm văn ngọt ngào nên không nhiều vấn đề hay cao trào lắm. Có CP phụ song không hề chiếm đất diễn của CP chính.
♥ Hắn tựa lưu tình/他似流情 – Ngụy Tùng Lương/魏丛良 (ABO, AxO, hiện đại, gương vỡ lại lành, tiểu ngược, HE)
Tên truyện là ý chơi chữ tên của nhân vật chính Ôn Lưu Tình. Mở đầu câu chuyện là Ôn Lưu Tình được bác sĩ chẩn đoán mang thai lần thứ 4. Tối hôm đó, Alpha của y, Chương Viêm, say rượu về xxx y đến khi sảy thai. Ôn Lưu Tình sảy thai lần thứ 4, và gần như không thể mang thai được nữa. Chương Viêm mang y đến quán rượu, ném y cho đám Alpha khác như ném một món đồ chơi rách. Trong lúc giãy giụa, Ôn Lưu Tình đã khóc lóc gọi tên Ôn Hành Vũ, trúc mã cùng ở cô nhi viện 10 năm trước. Và không thể tin được, Ôn Hành Vũ tình cờ ở nơi đó, xuất hiện và giải cứu Ôn Lưu Tình kịp thời. Hắn dùng hai công ty đổi lấy Ôn Lưu Tình từ tay Chương Viêm. Ôn Lưu Tình và Chương Viêm kết hôn chỉ là một hồi giao dịch. Ôn Lưu Tình bám lên Chương Viêm vì mục đích nào đó, còn Chương Viêm cần kết hôn với một Omega không có gì để tranh đấu chính trị trong gia tộc. Cho nên Ôn Lưu Tình từ trước tới giờ yêu duy nhất một mình Ôn Hành Vũ, và có nỗi khổ riêng mới chia tay Ôn Hành Vũ 10 năm trước. Ôn Hành Vũ không biết điều đó, vốn ôm hận thù quay về tìm Ôn Lưu Tình. Nhưng hắn bắt gặp một Ôn Lưu Tình quá chật vật, quá đáng thương. Dù không biết rõ sự thật, không nắm được quá khứ như thế nào, Ôn Hành Vũ vẫn lựa chọn bảo vệ, yêu thương Ôn Lưu Tình như trước. Dù mới đầu có khó chịu, nhưng không đành lòng khiến Ôn Lưu Tình khổ sở thêm nữa. Điều này chứng minh được tình yêu sâu sắc hắn dành cho y. Ôn Hành Vũ cũng dần cứu vớt Ôn Lưu Tình ra khỏi ám ảnh ảnh quá khứ. Việc Ôn Lưu Tình kiên định sinh ra đứa con cuối cùng của Ôn Hành Vũ bất chấp việc mình có thể chết, là một điều hơi ích kỷ với Ôn Hành Vũ. Song đứng trên lập trường của y thì có thể hiểu được. Truyện ngắn nên đầu tư không nhiều. Tuy nhiên, nhân vật xây dựng ổn, nội dung liên kết cũng đầy đủ. Hơi cẩu huyết chút thôi.
♥ Lão công ra ngoài làm 0/老公出去做0了 – Tiểu Ngư Đồng Học/小鱼同学 (hiện đại, niên hạ, tiểu ngược, HE)
Câu chuyện mang rất nhiều yếu tố thực tế và dễ bắt gặp trên Gay confession. Riêng cái tên đã đủ để nói lên tất cả. Nào là “top nhún”, top giả, đi fun, blued, kết hôn với phụ nữ,…và mối quan hệ loạn trong giới gay. Lâm Minh Chi và Hồng Thời Dật ở bên nhau 7 năm kể từ năm 18 tuổi. Truyện bắt đầu khi Lâm Minh Chi nhận ra Hồng Thời Dật thay đổi, hay nói dối, hay xa cách,… Lâm Minh Chi sau đó phát hiện ra Hồng Thời Dật ngoại tình. Nhưng thay vì chia tay ngay, Lâm Minh Chi muốn trả thù, muốn cắm sừng cho Hồng Thời Dật. Anh lựa chọn tìm 419 trong khi đi công tác, và anh gặp được Ngải Lịch. Rồi anh dùng blued tìm được bạn tình của Hồng Thời Dật, lại tình cờ phát hiện người đó chính là Ngải Lịch, cũng biết Hồng Thời Dật làm 0 của người khác chứ không phải là 1. Lâm Minh Chi càng buồn nôn ghê tởm hơn, tình yêu phai nhạt, đồng thời có cảm tình với Ngải Lịch, kẻ bám dính lấy anh từ buổi đầu tiên 419. Lâm Minh Chi để Hồng Thời Dật trải qua mấy ngày lo sợ anh thay đổi. Đến khi Hồng Thời Dật bị phát hiện hẹn hò với phụ nữ, còn đính hôn, là Lâm Minh Chi phiền chán hết chịu nổi. Đây là một thiết đặt khá hấp dẫn vì tôi từng đọc được vô số confession rồi, nhưng đương nhiên việc đi yêu tiểu tam không quá phổ biến. Được cái nhân vật chính quy công Ngải Lịch hoàn toàn không biết Hồng Thời Dật có người yêu, nếu không chắc chắn sẽ không abcxyz gì hết. Vấn đề duy nhất là quá khứ loạn của hắn thôi. Tuy nhiên, sau đó Ngải Lịch thể hiện được sự chân thành của mình, và hơn hết, tính cách của hắn không phải đào hoa phong lưu, mà là ngốc nghếch trung khuyển, rất đáng yêu, suốt ngày bảo bảo với chít chít. Gặp được Lâm Minh Chi xong là Ngải Lịch không lên giường với ai khác. Nếu không chứng minh được với người vừa chịu tổn thương tình cảm như Lâm Minh Chi, chắc chắn hai người đã không thể tiếp tục. Về phần Lâm Minh Chi, tính tình quyết đoán, yêu hận rõ ràng. Lâm Minh Chi là con nhà gia giáo, mang vẻ ngoài trẻ con. Thế nhưng tôi không thích cách giải quyết này của Lâm Minh Chi, dằn vặt người khác, cũng hành hạ mình, chỉ bởi không cam lòng. Tôi hiểu ý nghĩ của anh phần nào, lại không đồng tình. May mắn mọi chuyện sau đó suôn sẻ, anh cũng có trung khuyển công cầu hôn mình. Truyện không dài lắm, đọc hợp giải trí.
♥ Liệt hỏa kiêu sầu/烈火浇愁 – Priest (hiện đại, cổ xuyên kim?, kiếp trước kiếp này, tiểu ngược, niên hạ, huyền huyễn, HE)
Câu hỏi đầu tiên khi đọc mấy chương đầu không phải là tò mò quá khứ, mà là ai công ai thụ. Trừ phi là hỗ công, không thì tôi nhất định phải xác nhận công thụ trước rồi mới an tâm đọc đến cuối. Tôi có radar nhận dạng công thụ trong đam mỹ khá nhạy, và dĩ nhiên không phải luôn chuẩn xác. Truyện này tôi có suy nghĩ của riêng mình rồi, nhưng vẫn chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho vị trí ngược lại. Tôi đã tự đi xem ý kiến của mấy “đạo hữu” đã “độ kiếp” trước đó, để mình có thể thoải mái thưởng thức câu chuyện. Và yeah, tôi đoán không sai mà. Tuyên Cơ xuất hiện với tính cách nhoi nhoi nhây nhây, nhưng sau đó biểu hiện “công” rõ rệt luôn. Đừng quên cái tag niên hạ nữa nhé. Bệ hạ Thịnh Tiêu/Thịnh Linh Uyên mới là thụ. Thịnh Linh Uyên bị chú văn tỉnh dậy sau 3000 năm. Đồng thời, y bị cuốn vào âm mưu to lớn của những kẻ thù đời trước. Thế giới hiện đại khác xưa kia rất nhiều. Hậu duệ của yêu tộc giờ pha lẫn huyết thống khác, chỉ còn chút ít năng lực, thành lập cục Dị Khống, trong đó có khoa Giải Quyết Tốt Hậu Quả do Tuyên Cơ phụ trách. Thịnh Linh Uyên gián tiếp dính dáng tới những âm mưu nên tiếp xúc với Tuyên Cơ. Sau đó Tuyên Cơ tìm lại được ký ức, chứng minh cho Thịnh Linh Uyên mình là tri kỷ ngày xưa. Tính cách Thịnh Linh Uyên thì khá kiêu ngạo, thích làm theo ý mình, đúng kiểu một vị vua chuyên đứng trên người khác. Nhưng về sau, vì có Tuyên Cơ “tấn công” dồn dập mà Thịnh Linh Uyên không thể không thay đổi. Thịnh Linh Uyên cũng không phải lạnh lùng tàn nhẫn như y luôn biểu hiện. Y là người có quá khứ không mấy tốt đẹp, và y phải chịu đựng rất nhiều. Đôi lúc đáng ghét, đôi lúc lại đáng yêu. Tuyên Cơ cũng dễ thương lắm. Sẵn sàng đưa tất cả mọi thứ mình có cho Thịnh Linh Uyên. Cốt truyện hồi hộp gay cấn, mỗi tội mấy chương đầu có cần não bộ xử lý hơi cực để nắm được tình hình bối cảnh đã.
Một vấn đề nhiều người hay nhắc tới, đó là việc Thịnh Linh Uyên/Thịnh Tiêu khá tra với A Lạc Tân. Cho nên khi đọc về quá khứ giữa hai người, tôi tập trung kỹ. Quả thực cách Thịnh Linh Uyên đối xử với A Lạc Tân ở thời hiện đại, tôi không chấp nhận được, tàn nhẫn lạnh lùng quá. Tuy A Lạc Tân đã chết, bị ép tỉnh lại, tẩu hỏa nhập ma, nhưng thân xác đó vẫn là A Lạc Tân, vẫn là đứa trẻ từng chạy theo sau Thịnh Linh Uyên cơ mà. Đoạn sau, nội tâm Thịnh Linh Uyên bộc lộ rõ hơn, nên thông cảm hơn. Song đến cuối, tôi vẫn thấy hơi lấn cấn về nhân vật A Lạc Tân. A Lạc Tân thật sự từng có sai, lại không đáng nhận lại những điều này. Tuy nhiên, vấn đề không ảnh hưởng quá nhiều đến quá trình thưởng thức câu chuyện đâu.
♥ Ly hôn dĩ hậu – Mộc Thải/木采 (hiện đại, ngược, hào môn thế gia, showbiz, gương vỡ lại lành, HE)
Truyện cùng hệ liệt với Trọng sinh chi ái nhân, nói về anh cả Khương Ngôn Lan của nhà họ Khương, nhưng mức độ cẩu huyết phải gấp mấy lần. Mở đầu câu chuyện là Vu Tần Lãng kiên quyết muốn ly hôn với Khương Ngôn Lan. Nguyên nhân là vì Khương Ngôn Lan mang theo tình nhân cũ là Giản Khải về nước, scandal đầy trời. Tin là Giản Khải tung ra, Khương Ngôn Lan lại không trách móc mà dung túng nhường nhịn. Vu Tần Lãng thương tâm, quyết định chấm dứt hai năm kết hôn này. Thực sự ban đầu Khương Ngôn Lan rất tra. Quá khứ hắn ăn chơi, thay tình nhân như thay áo, nhưng sau khi gặp Vu Tần Lãng thì không phóng túng nữa, một lòng chăm sóc Vu Tần Lãng, coi như tạm bỏ qua được. Song sau đó vụ việc của Giản Khải khiến cái chữ “tra” trên mặt Khương Ngôn Lan rõ ràng hơn. Mồm thì liên tục nói không có quan hệ gì với Giản Khải, cũng không muốn ly hôn với Vu Tần Lãng, nhưng Khương Ngôn Lan lại để Giản Khải tổn thương Vu Tần Lãng. Còn bao biện lý do là không ngờ Vu Tần Lãng sẽ để tâm tới Giản Khải, khó chịu đến mức muốn ly hôn. Thiệt tình… Vu Tần Lãng là người nội liễm, ít bộc lộ tình cảm ra ngoài, song y không phải người sẽ chấp nhận kết hôn mà không có tình yêu. Khương Ngôn Lan không hiểu Vu Tần Lãng chút nào. Sau đó bộc ra quá khứ tai nạn xe và mất trí nhớ, Vu Tần Lãng vì yêu Khương Ngôn Lan, cũng vì mình mà càng kiên định rời đi. Hắn níu kéo đủ kiểu, rồi khi lấy lại ký ức thì trốn tránh. Tôi chấp nhận nguyên do mất trí nhớ, thay đổi tính cách, nhưng tôi không thích cái kiểu trốn tránh của Khương Ngôn Lan. Hắn tự đẩy mình vào bước đường cùng, nhận hết tội lỗi lên người, do hắn để mặc Lục Thanh Ly hy sinh vì mình. Hắn nợ Lục Thanh Ly, nợ tình yêu của Lục Thanh Ly, cho nên hắn đã định bỏ qua tình yêu của mình và Vu Tần Lãng. Nếu không phải đến cuối Vu Tần Lãng cố gắng cứu vãn thì chắc truyện kết SE mất. Khương Ngôn Lan chỉ có đúng hai điểm gỡ gạc cảm tình, đó là tính cách bình thường hơn sau khi lấy lại trí nhớ, và chi tiết cả hai nhân vật chính đã từng rung động lẫn nhau hơn 10 năm trước. Khương Ngôn Lan mất trí nhớ, quên luôn cả Vu Tần Lãng, lại vẫn yêu Vu Tần Lãng như cũ ở lần gặp lại tiếp theo. Vu Tần Lãng thì làm tôi khá ấn tượng do đủ quyết tuyệt. Mỗi tội, về sau tôi tưởng Vu Tần Lãng biết Khương Ngôn Lan luôn yêu mình mới lựa chọn quay về. Hóa ra đã làm đủ hành động ám chỉ Khương Ngôn Lan hay níu kéo mối quan hệ này từ trước đó nữa. Tuy rằng so với 10 năm tình yêu có điểm hợp lý, song nó vẫn làm tôi khó chịu sao sao.
Truyện này cẩu huyết hơn anh em cùng hệ liệt nhưng tâm lý nhân vật xây dựng tốt hơn. CP phụ hơi phiền, miêu tả cảnh xxx của CP phụ nữa, cơ mà skip là được. Còn vài CP phụ cẩu huyết khác, khiến tôi còn tưởng tác giả xây dựng một thế giới nhuộm đẫm máu chó chứ. Nói chung thì ngược đủ đô. Vài chi tiết xử lý chưa ổn thỏa lắm. Giải trí được.
♥ Nghe nói ngươi muốn phụ lòng ta/听说你要辜负我 – Bất Như Thụy/不如睡 (hệ thống, khoái xuyên, HE)
Dung Cẩn là phú nhị đại được yêu thương chiều chuộng, nhưng tai nạn xe cộ xảy ra, cậu bị buộc vào một hệ thống. Nhiệm vụ là làm “người vợ tào khang”, tức là người yêu/người vợ giúp đỡ tra công hết mình lúc gian khó rồi sau khi thành công thì bị bỏ rơi. Thế nhưng kỳ thực công không tra. Cố Như Trác cực kỳ trung khuyển, luôn ưu tiên Dung Cẩn trước. Yêu đến mức cảm thấy hèn mọn tự ti ấy. Dung Cẩn cũng không ngốc, hiểu rõ tính cách của Cố Như Trác, cũng tìm được những lỗ hổng trong lời của hệ thống. Ở mỗi thế giới, Dung Cẩn sẽ là người có gia đình hạnh phúc, giàu có, còn Cố Như Trác có mẹ mất, cha bỏ mặc. Nhưng Cố Như Trác chỉ trả thù nếu người cha đó tổn hại đến Dung Cẩn. Còn không là chỉ lấy lại những thứ của mình rồi thành người dưng nước lã. Nếu là chủ công, dưới góc nhìn của Cố Như Trác thì sẽ có kha khá thứ để nói, nhưng là chủ thụ nên chỉ thuộc dạng điềm văn ngọt ngào mà thôi. Cũng cảm nhận được sự lương thiện tốt bụng của tác giả qua cách xây dựng nhân vật và cốt truyện. Tiết tấu không chậm lắm dù mấy chục chương một thế giới (tổng có 5 thế giới). Đọc giải trí ổn. Duy nhất có hai điểm tôi lấn cấn. Thứ nhất là cách yêu hạ thấp bản thân của Cố Như Trác. Vài thế giới hầu như là Cố Như Trác nhượng bộ hết. Tuy rằng áp dụng vào thế giới thực thì hợp lý bởi chênh lệch thân phận sơn thần với người phàm tu tiên, nhưng khi đọc vẫn hơi khó chịu. Thứ hai là ở tính cách Dung Cẩn. Mỗi một thế giới, họ đều không giữ ký ức, nên nó từa tựa như là kiếp trước kiếp này. Song Dung Cẩn bị ảnh hưởng bởi nguyên chủ, hay đúng hơn là bối cảnh môi trường, nên mang tính cách khác nhau. Tôi không thể xác định đâu là tính cách thật của Dung Cẩn. Nguyên bản Sơn thần Dung Cẩn cũng có tính cách khác hẳn nữa. Ngoài ra, kết cục chính văn dừng ở đoạn sơn thần Dung Cẩn biết Cố Như Trác mắc kẹt ở bí cảnh là xong rồi. Ngoại truyện mới giải quyết tiếp. Không chấm dứt gọn ghẽ lắm.
♥ Nước đọng sinh lan/死水生澜 – Tam Thu Hoằng/三秋泓 (ABO, hiện đại, ngụy tiền hôn hậu ái, AxO, MB, niên hạ, HE)
Chu Mịch Bạch là một Alpha rất tốt, rất ôn nhu săn sóc, lại tài giỏi đẹp trai, là đối tượng trong mộng của vô số Omega. Chu Mịch Bạch từng theo đuổi một Omega tên Lý Uyển. Lý Uyển là mối tình đầu, là bạch nguyệt quang, nhưng lại yêu thích OO. Người Lý Uyển yêu là một Omega tên Minh Tuần, làm cùng phòng thí nghiệm. Theo tin đồn, Minh Tuần là một Omega dâm đãng tùy tiện, chỉ cần có tin tức tố dễ ngửi và vẻ ngoài đẹp là có thể 419. Lần đầu tiên Chu Mịch Bạch gặp Minh Tuần không tính là tốt đẹp. Lúc đó, Minh Tuần đang abcxyz và van nài tên Alpha kia đừng ký hiệu mình. Các lần tiếp theo cũng không bớt chật vật. Chu Mịch Bạch thiện lương tốt bụng, một lòng muốn giúp đỡ Minh Tuần, Minh Tuần lại quá tự ti, chán ghét bản thân, lại dần mê luyến ấm áp từ Chu Mịch Bạch. Giữa hai người xảy ra rung động nhưng không ai dám để đối phương biết. Trong một lần không nhịn được, phát tình, Minh Tuần bị Chu Mịch Bạch ký hiệu. Minh Tuần luôn cho rằng Chu Mịch Bạch vì tốt bụng mới giúp đỡ mình, mình không thể mặt dày đòi hỏi nhiều hơn. Chu Mịch Bạch lại nghĩ Minh Tuần là bị mình cưỡng ép, không yêu thích mình. Rồi Chu Mịch Bạch còn phát hiện ra Minh Tuần đăng ký phẫu thuật gỡ bỏ tuyến thể. Minh Tuần ban đầu được thể hiện khá tra, nhưng giải thích đàng hoàng và hợp lý. Điểm không hài lòng nhất chắc chắn là vụ không nói thẳng với nhau, giấu giấu giếm giếm để hiểu nhầm xảy ra. Mãi đến tận khi tuyến thể của Minh Tuần vỡ nát lần nữa, Chu Mịch Bạch mới tìm hiểu được đầu đuôi mọi việc. Tổng thể hơi nhạt do truyện ngắn, tác giả không đi sâu, không đầu tư nhiều. Đọc giải trí vẫn ổn, song không gây ấn tượng mấy.
♥ Sau khi thế thân tình nhân mất trí nhớ/替身情人失忆后 – Hậu Giản/后简 (hiện đại, showbiz, sinh tử văn, HE)
Minh Di là một tiểu minh tinh, mắc căn bệnh não kỳ lạ. Để có tiền chữa bệnh, Minh Di chấp nhận làm tình nhân của tổng tài Hoắc Cẩm Đường. Hoắc Cẩm Đường thì có bạch nguyệt quang Dung Duyệt, mới đầu cũng có coi Minh Di là thế thân nhưng nhanh chóng phát hiện hai người khác nhau. Hoắc Cẩm Đường dần thích con người Minh Di mà không tự biết. Còn Minh Di, do ảnh hưởng của bệnh nên luôn không để ý quá nhiều đến những việc phiền lòng, đôi khi còn hơi vô tư tới vô tâm, không phải ngốc nghếch mà trì độn và tàn nhẫn theo cách riêng. Minh Di vốn không yêu Hoắc Cẩm Đường, và giữa họ rõ ràng là một giao dịch nên không thể trách ai tra ai hết. Đâu phải cứ được yêu là phải đáp lại chứ. Minh Di phát bệnh, phải vội vàng làm phẫu thuật. Sau khi phẫu thuật Minh Di mất trí nhớ, Hoắc Cẩm Đường thì mới chuẩn bị tiệc tối dưới nến để bày tỏ với Minh Di, nên hắn rất đau lòng. Nhưng hắn nghĩ đây là một dịp tốt để làm rung động cậu. Hắn nói dối với Minh Di mất trí nhớ rằng hai người đã kết hôn. Minh Di hiểu rõ bản thân nên không tin, Hoắc Cẩm Đường mới đổi thành người yêu. Minh Di thấy lạ lạ, song cơ thể mình đã quen thuộc với Hoắc Cẩm Đường nên cứ tạm thời chấp nhận vậy. Hoắc Cẩm Đường hoàn toàn bỏ qua Dung Duyệt, quan tâm săn sóc Minh Di hết mình. Nhưng khi lấy lại trí nhớ Minh Di quyết tâm bỏ đi do không cam lòng, trách cứ Hoắc Cẩm Đường lừa mình. Một mặt cảm động và quyến luyến Hoắc Cẩm Đường, một mặt kiên quyết tổn thương Hoắc Cẩm Đường, và tự thuyết phục mình Hoắc Cẩm Đường sẽ nhanh chóng quên đi. Tôi thấy từ đoạn này nhân vật Minh Di đã bắt đầu có vấn đề. Cảm giác như đang ‘treo’ người khác vậy. Hoắc Cẩm Đường đã làm gì sai mà phải chịu như thế? Thêm nam phụ An Tiểu Khả được hứa hẹn cùng nhau ra nước ngoài đi học nữa, như lốp xe dự phòng. Mà An Tiểu Khả vừa dây dưa với Trần Gia Hạ, vừa tiếc nuối Minh Di, cũng chẳng khác gì. Ban đầu tôi còn khá hứng thú với kiểu giao dịch sòng phẳng chuyển thành yêu đương, nhưng càng ngày càng thấy không hợp. Có 3 CP phụ khác cũng khá cẩu huyết, chắc có CP Dung Duyệt x Giang Hồng Viễn là đỡ nhất vì được nhắc đến ít nhất. Truyện đọc giải trí tạm tạm.
♥ Phóng túng niên đại/放纵年代 – Cô Tô Phú/姑苏赋 (song trùng sinh/song xuyên không, tương lai, ngược, gương vỡ lại lành?, kiếp trước kiếp này, OE/HE)
Đây là một thế giới tương lai với thực vật đang chết dần. Có hai nhóm người, một là giải cứu những thực vật nguyên sinh, một là phát triển giống loài mới thay thế những loài đang dần tuyệt chủng. Từ Mục rất yêu thích đồ cổ, nhưng bị cha bắt học về thực vật. Từ Mục theo bạn bè cùng lớp đi Los Angeles thì gặp được Tưởng Dĩ Giác, một nam nhân giàu có anh tuấn, là người trong mộng của vô vàn thiếu nam thiếu nữ. Hai người ám muội, rồi xác định quan hệ người yêu, ngọt ngào. Tuy nhiên, những sự kiện liên tiếp xảy tới kích thích Từ Mục lấy lại trí nhớ kiếp trước. Tầm năm 200x cậu đã yêu Tưởng Dĩ Giác cỡ nào, đã bị phản bội và bỏ rơi ra sao, đã bị ném vào bệnh viện tâm thần chịu đủ tra tấn rồi dồn ép đến bước đường tự sát thế nào. Kể cả việc thành linh hồn chờ đợi Tưởng Dĩ Giác mấy năm sau đó, Từ Mục cũng nhớ tới. Từ ngọt chuyển sang ngược, ngược tả tơi, ngược đến mức BE cũng là điều chấp nhận được. Tôi từng không quá thích Từ Mục, không thích cậu quá tiện đời trước, nhưng nguyên nhân giải thích hợp lý nên chấp nhận được. Tưởng Dĩ Giác thì dù có giải thích suy nghĩ kiếp trước thân bất do kỷ, song không thể phủ nhận là hắn tổn thương Từ Mục, rất tra. Hắn phủ nhận Từ Mục như một cách để phủ nhận quá khứ mình yếu đuối. Hắn lựa chọn Tưởng gia, lựa chọn quyền thế tiền tài và đám tình nhân. Hắn ném Từ Mục đi, dưới danh nghĩa muốn bảo vệ Từ Mục và bản thân. Kiếp trước Tưởng Dĩ Giác ôm tro cốt Từ Mục tự thiêu sau khi đánh mất Tưởng thị vào tay em gái cùng cha khác mẹ. Kiếp này, Tưởng Dĩ Giác cũng khá thảm thiết, bị ngược tơi bời, bị Từ Mục kiên định xóa trí nhớ quên đi, kết cục còn là hủy dung, tổn thương một bên mặt, nghĩ thì thấy thảm mà kỳ thực so với Từ Mục kiếp trước vẫn kém xa lắm. Dù sao thì cũng là tự làm tự chịu cả. Có hai kết cục, một là HE, Tưởng Dĩ Giác trồng ra một đảo hoa, chờ đợi Từ Mục và có chờ được. Kết cục BE là Từ Mục không nhớ lại, cùng bạn đến đảo hoa rồi lại rời đi. Có lẽ là sẽ phát triển tình cảm với người bạn đó, có lẽ là sẽ có một ngày chẳng may gặp lại Tưởng Dĩ Giác. Kết thúc này thì giống OE hơn BE. Nói chung truyện từ ngọt đến ngược, tính cách công thụ không phải dạng đáng yêu dễ thích. Cốt truyện cẩu huyết, xây dựng hơi rối nhưng vẫn hợp lý chứ không đột ngột.
♥ Tình nhân của tử thù dấu hiệu ta rồi – Miêu Giác/猫珏 (ABO, AxO, ngược, hiện đại, HE)
Đây là một thế giới Alpha có thể lấy nhiều Omega, và dấu hiệu vĩnh viễn mới kết hôn. Mạc Lương có người yêu Alpha 7 năm là Vạn Thiển Hành, đang chuẩn bị tiến tới hôn nhân. Thế nhưng, em trai Mạc Lương chuốc thuốc Vạn Thiển Hành, muốn Vạn Thiển Hành xxoo với mình, lại chẳng may khiến Vạn Thiển Hành dấu hiệu đối thủ một mất một còn của Mạc Lương là Tần Sơ. Không may, Tần Sơ còn mang thai. Vạn Thiển Hành chịu trách nhiệm, chia tay với Mạc Lương muốn kết hôn với Tần Sơ. Tần Sơ vì đứa con, cũng chấp nhận chia tay người yêu là Vu Điều Việt để kết hôn. Vu Điều Việt là sư đệ của Mạc Lương, từng khâm phục Mạc Lương. Nhưng kể từ khi Mạc Lương chuốc thuốc cho Vạn Thiển Hành không được, mà Vu Điều Việt dính chưởng, Vu Điều Việt đã chán ghét hắn. Đúng vậy, nguyên nhân họ trói buộc với nhau vì Mạc Lương điên cuồng vì tình, muốn Vạn Thiển Hành dấu hiệu mình. Đây là một chi tiết khiến cảm tình với nhân vật này giảm kha khá. Mẹ Mạc Lương vốn là người phải chia sẻ chồng với kẻ khác, chịu đủ khổ sở, và Mạc Lương từ nhỏ đã thề không muốn giống mẹ, nhưng cuối cùng lại làm vậy. Tuy rằng lý do khổ sở điên rồ cũng hợp lý, song vẫn cứ khó chịu sao sao ấy. Ngoài ra, tôi không thích cái tính biệt nữu mạnh miệng nhưng kỳ thật nói một đằng làm một nẻo của hắn lắm.
Ban đầu Mạc Lương và Vu Điều Việt chịu ảnh hưởng của lực hấp dẫn giữa Alpha và Omega sau khi dấu hiệu. Rồi sau đó thời gian trôi qua, họ thích nhau thật, lại cứ nghĩ đó là do ảnh hưởng. Truyện này nói ngược cũng không ngược lắm, vì chẳng có gì dứt khoát cả. Mạc Lương không dùng được thuốc khống chế kỳ động dục nên cần Vu Điều Việt, dần dựa dẫm vào Vu Điều Việt. Mạc Lương muốn thử sống hạnh phúc, hàn gắn quan hệ, nên đôi khi hạ mình làm này làm kia, và cũng vì động dục nên không tách khỏi Vu Điều Việt được. Vu Điều Việt thì thể hiện tình cảm theo kiểu khống chế, coi Mạc Lương là Omega của mình và chỉ vậy thôi. Dây dưa lằng nhà lằng nhằng một hồi. Bởi nhiều yếu tố, không hề có sự dứt khoát như cắt bỏ dấu hiệu, chia tay bỏ đi,..v.v. Câu chuyện của hai người là theo kiểu cố gắng hòa hợp nhau, yêu thương nhau. Mạc Lương trả giá cho lỗi lầm của mình. Vu Điều Việt thì biết suy nghĩ cho Mạc Lương hơn. Tuy nhiên cái vụ thế giới song song Mạc Lương chết rồi Vu Điều Việt trùng sinh đến thế giới này có phần thừa thãi sao đó. Rõ ràng họ có thể kết HE mà không cần vụ này mà? Anyway, truyện không như tôi tưởng, cũng không thích lắm. Nhân vật không thích nhất chắc là Vạn Thiển Hành. Dù là bị chuốc thuốc nhưng không thể phủ nhận tên này có lỗi với Mạc Lương, tổn thương Mạc Lương sâu sắc. Ấy vậy mà chỉ cho được mỗi câu ‘xin lỗi’ là xong, không hề có cảm giác chân thành nhận lỗi, hay áy náy khổ sở. Hoặc là vì so sánh với ba người còn lại thì biểu hiện của Vạn Thiển Hành ít ỏi quá, ít đến mức chẳng thấy đâu. Ít nhất thì Tần Sơ gặp lại Vu Điều Việt còn dao động cảm xúc. Nói chung truyện đọc tạm tạm, bình bình.
♥ Trọng sinh chi dân quốc hí tử/重生民国戏子 – Tú Vu Lâm/秀於林 (cận đại dân quốc, trùng sinh/xuyên không, tiểu ngược, HE)
Truyện tên có chữ “trọng sinh” hẳn là cùng một bối cảnh không gian, dù có thể xếp vào thể loại xuyên không vì Nhiếp Thư Dương từ hiện đại xuyên về dân quốc. Nhiếp Thư Dương là nghệ sĩ hí kịch nổi tiếng ở thời hiện đại, bị cường hào thủ đoạt, phá hủy tình yêu 7 năm trời, thất vọng và phản bội giày vò Nhiếp Thư Dương. Rồi Nhiếp Thư Dương trúng đạn, chết, xuyên về một con hát thời dân quốc tên Thiệu Hân Đường. Dưới thân phận Thiệu Hân Đường, cậu lại một lần nữa bị cưỡng ép, nhưng lần này cậu không có quyền lựa chọn hay chống đối, vì con hát có vị trí thấp trong xã hội và kẻ kia là Vu Chiến Nam nắm trong tay quyền lực lớn ở Đông Bắc. Thiệu Hân Đường có vẻ vạn nhân mê, thường làm người khác nhất kiến chung tình khi mình không tự biết. Tính cách thanh cao kiên cường, lại không thể không khom lưng uốn gối. Cho nên Thiệu Hân Đường rất ghét Vu Chiến Nam. Vu Chiến Nam là kiểu người bá đạo độc đoán, mới đầu thật sự coi Thiệu Hân Đường là đồ chơi, song dần dần yêu thương cậu chân thành, đối xử với cậu rất tốt. Trả lại Vu Chiến Nam là 6 năm xa cách, Thiệu Hân Đường bỏ trốn cùng con nuôi của cậu. Tôi thấy, kỳ thực cốt truyện chưa chặt chẽ, xây dựng nội dung cũng chưa tốt. Thiết lập của hai nhân vật chính ổn, nhưng nội tâm chưa đủ sâu và mượt. Tôi không thích việc Thiệu Hân Đường tổn thương Vu Chiến Nam rồi quay lại nũng nịu vài câu là coi như xong. Việc Thiệu Hân Đường từng bị ám ảnh quá khứ, muốn trốn tránh, có thể hiểu được, mà đó không phải là lý do cậu có quyền tổn thương người khác. Cậu tạo cho Vu Chiến Nam một sự sợ hãi, bất an, để rồi cuối cùng Vu Chiến Nam tự trách bản thân chưa đủ tin tưởng cậu? Ngoài ra, tôi đã tưởng kẻ ép bức Thiệu Hân Đường/Nhiếp Thư Dương kiếp trước, Nghiêm Phong, là Vu Chiến Nam kiếp trước cơ. Hóa ra chẳng có liên quan gì dù có nhiều điểm tương đồng. Với tôi, tuy truyện có ưu điểm, khuyết điểm vẫn rất nhiều.
♥ Trọng sinh chi đích tử – Vân Quá Thị Phi/云过是非 (cổ đại, trùng sinh, chút cung đình, chút trạch đấu, chút thương trường, ngụy phụ tử, HE)
Úc Thụy là trưởng tử của nhà thương nhân hào môn, nhưng cha không yêu, tranh giành gia sản, chẳng may chết. Úc Thụy trùng sinh thành trưởng tử của Đường gia. Gia chủ Đường Kính của Đường gia là người Úc Thụy ngày trước không có cơ hội gặp bao giờ. Đường Kính là người tài giỏi, điều binh khiển tướng xuất sắc, làm ăn kiếm tiền không thua kém ai. Đường Kính từng được phong vương, cũng tự mình từ chức, chỉ chuyên tâm kinh doanh để tránh bị Hoàng đế chán ghét. Đường Kính đón Úc Thụy về, nhưng thân thể nguyên chủ lại là một người què. Và thế là có hình ảnh Đường Kính bế ngang Úc Thụy khắp nơi. Úc Thụy dần lộ vẻ giảo hoạt thông minh, bản chất của hắn. Đường Kính thì quan tâm săn sóc, đường hoàng nghiêm túc. Hai người bắt đầu ái muội với nhau, không ai đâm thủng tầng giấy, cho đến khi đủ loại chuyện xảy ra. Và Úc Thụy không phải con ruột của Đường Kính, dù ngoài họ ra chẳng ai biết cả. Tôi khá thích tính cách của CP chính, rất có mị lực. Tuy nhiên, tôi cảm giác tác giả mượn dùng xuân dược hơi nhiều. Như kiểu không để họ abcxyz thì sẽ không yêu nhau, không đủ dũng cảm thừa nhận ấy. Ngoài ra, việc cố chen các CP phụ khiến tôi không thích lắm. Dù nhân vật phụ cũng tốt, cũng thú vị, nhưng không nên cố gắng chèn vào một cách gượng ép như vậy. Chưa kể đến việc nhân vật Hoàng đế Triệu Lê trong một CP phụ làm tôi không thích nổi, dù có giải thích văn hoa dài dòng. Truyện đọc giải trí ổn, không xuất sắc quá, song có lưu ấn tượng nhờ CP chính.
♥ Trọng sinh dân quốc tiểu người mẫu/重生民国小模特 – Đồ Thủ Cật Thảo Môi/徒手吃草莓 (cận đại dân quốc, trùng sinh, huyết tộc, giới người mẫu, HE)
Diệp Trì là một người mẫu có tiếng ở thời hiện đại, chẳng may gặp tai nạn xe cộ, xuyên vào thân xác tam thiếu gia Diệp gia thời dân quốc. Người này cũng tên là Diệp Trì. Nguyên chủ nổi danh ăn chơi, và vừa đoạn tuyệt quan hệ với Diệp gia, bơ vơ không xu dính túi. Diệp Trì đến, tự bảo mình cố gắng kiếm sống. Và Diệp Trì lọt vào mắt xanh của Phó Lâm. Phó Lâm là con lai, bối cảnh bí mật, chỉ biết là rất lớn, ai cũng sợ đắc tội với Phó Lâm. Phó Lâm yêu thích hội họa, thường thuê người hợp mắt về làm người mẫu. Phó Lâm nhìn trúng Diệp Trì. Diệp Trì nhận lời vì đang thiếu tiền. Diệp Trì không quá nhát gan, nhưng khá trì độn, cũng thường tự mượn cớ thuyết phục mình. Thành ra nửa đầu tôi không quá thích tính Diệp Trì. Nhưng đôi khi cũng thấy Diệp Trì đáng yêu. Diệp Trì không quá ngốc bạch ngọt, vẫn đủ mức thông minh cần thiết. Phó Lâm thì đúng là có cường thủ hào đoạt, song tình cảm của Phó Lâm là chân thật. Phó Lâm chỉ không muốn Diệp Trì chạy trốn, chứ không hề có ý cưỡng ép Diệp Trì. Đoạn kết cua hơi gấp, nhưng để tiếp tục ở hiện đại với thân xác cũ của Diệp Trì thì là cần thiết. Nó cũng chứng tỏ Phó Lâm trường sinh bất lão, song hoàn toàn sẵn sàng chờ đợi Diệp Trì mấy trăm năm dài đằng đẵng. Truyện đọc giải trí được, không quá ấn tượng nhưng không có gì tồi tệ lắm.
♥ Vương Phú Quý nghịch tập ký/王富贵逆袭记 – Tiểu Ngư Đồng Học/小鱼同学 (hiện đại, ngụy khoái xuyên, hệ thống, HE)
Vương Phú Quý chuyên diễn vai phụ thảm đến mức không thể thảm hơn ở khu văn học sa điêu/ngu ngốc hài hước tại vũ trụ Trường Bội. Vương Phú Quý rất muốn được nâng lên vai chính, mỗi tội cậu cố gắng mãi mà tình huống không thay đổi. Vận mệnh đẩy cậu đi ngao du các vũ trụ khác, sang bên tiểu thuyết hiện thực thì gặp được Nhan Thu Trì. Vương Phú Quý vẫn luôn giữ tính cách đặc biệt của mình từ mấy cái thế giới ngốc bức kia. Và Vương Phú Quý dần thích Nhan Thu Trì. Mỗi tội cậu nhìn ra được, Nhan Thu Trì xuyên qua cậu để xem ai đó, dù đương nhiên đó là hiểu nhầm. Trong quá trình tìm về tình yêu và bản thân mình, Vương Phú Quý cũng tham gia khá nhiều thế giới cùng Nhan Thu Trì, với yêu cầu chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống là được. Có mấy thế giới khá hài hước, VD như ABO có tin tức tố mùi bún ốc và mùi phân… Nhiều chi tiết cười chảy nước mắt. Tuyến tình cảm thì khá ngọt. Dù chưa có dấu ấn gì đặc sắc nhưng motif mới lạ thú vị, thi thoảng còn hơi nhàm chán xíu.