Ta hy vọng…
Ta hy vọng Giang Đình mãi mãi yêu ta
CP: Nghiêm Tà x Giang Đình
Update: “Phá vân” đã hoàn rồi nha các bạn, còn lúc mình review là đọc convert ☺️
——————————-
Đôi lời về truyện
Đọc tới truyện thứ ba của Hoài Thượng, tôi cũng dần dần nắm bắt được kiểu hình tượng công – thụ đặc thù của nàng, và cũng cảm thấy vô cùng thú vị trước sự khác biệt dù là nhỏ giữa các công và các thụ của các truyện.
Và tôi nghĩ, có một người yêu như Nghiêm Tà sẽ rất tốt, rất tốt…
Và tôi thích Giang Đình vô cùng ❤
Câu chuyện của “Phá vân” hấp dẫn, nhiều plot twists, đủ sâu nhưng không nặng nề. Và vì cũng khá dài (161 chương thì phải) nên có nhiều khoảng trống cho diễn biến tình cảm, quá trình phát triển tình cảm vì đó cũng trở nên hợp lý hơn, từ nghi ngờ, trăn trở cho tới khi tự nhiên, sâu sắc.
Riêng nhận xét về phần trinh thám của truyện, thì trước hết phải nói rằng tôi đọc convert nên có nhiều chi tiết tôi không hiểu (tôi cũng không đưa được trích dẫn của truyện, huhu). Tôi nghĩ là đọc bản dịch hoàn chỉnh sẽ hấp dẫn và rõ ràng hơn. Tôi cảm thấy trinh thám của quyển này thiên về hành động, đặc biệt là về đoạn sau. Có lẽ vì vậy mà một số bạn sẽ cảm thấy hơi đuối. Bởi vì, sự kỳ bí lúc ban đầu từ những vụ án nhỏ để tới vụ án lớn, cùng với sự hấp dẫn về chân tướng vụ án của Giang Đình năm xưa kéo dài được tới khoảng 70%, 30% còn lại để kết thúc toàn bộ thì cũng hơi dài quá. Vả lại, đề tài của truyện là về buôn bán ma túy và một xíu gián điệp, nên nó sẽ không có được sự hấp dẫn của kiểu án giết người hàng loạt. Cá nhân tôi cảm thấy truyện hay, nhưng nó không phải kiểu như tôi hình dung ban đầu. Cái tôi hơi tiếc là, trong trận cuối, tôi ước chi Giang Đình đấu trí thắng K-bích, nhưng vì Giang Đình đã không còn bí ẩn với K-bích nên từ đấu trí phải chuyển sang hành động.
Truyện trinh thám nên không thể tiết lộ cho các bạn chân tướng của sự việc rồi, có điều tôi thích nhất trong trận chiến cuối cùng khi mà Giang Đình nói với “K bích” rằng nếu như quay trở lại 20 năm trước, anh sẽ không thèm suy nghĩ mà đạp “K bích” một cái, haha 😆😆😆 Đúng đó Giang Đình, phải như vậy chứ, “K bích” không đáng!
So với Nghiêm Tà, thứ tình cảm của “K bích” chỉ là mang danh nghĩa tình yêu mà thôi. Nên mặc dù “K bích” rất thông minh, và tối ngày đòi sống đòi chết đòi chia sẻ mọi thứ với Giang Đình, tôi chỉ cảm thấy hơi buồn cười, bởi vì hắn rõ ràng là yêu bản thân hơn tất cả.
Về couple của chúng ta ❤️
Về mặt couple thì có thể “Phá vân” chưa phải là đặc sắc nhất của Hoài Thượng, nhưng lại mang tính tích cực nhất. Không ngược nhau đau thấu tim gan, có hy sinh có hiểu lầm nhưng vẫn bên nhau rất tích cực 😘
Tôi bị mê thụ thông minh, nên sự siêu thông minh mà lại trầm tĩnh của Giang Đình khiến tôi chết mê chết mệt ảnh ☺️ Giang Đình suy nghĩ rất cặn kẽ, phân tích án siêu lợi hại. Tâm lý của Giang Đình nhìn có vẻ phức tạp, nhưng thực ra lại nhất quán từ đầu tới cuối. Tôi thích cách Giang Đình đối mặt với tình cảm của Nghiêm Tà. Khi Giang Đình dứt khoát từ chối lời cầu hôn của Nghiêm Tà, rồi bỏ đi, điều Nghiêm Tà không biết chính là, Giang Đình cũng không hề ngủ được đêm đó, nhưng sáng hôm sau, Giang Đình bình tĩnh mỉm cười nói với Dương Mị “Người khiến anh mất ngủ không phải là Nghiêm Tà, mà là chính bản thân anh”. Đó là sự thừa nhận đầy tinh tế của Giang Đình. Tình yêu của Giang Đình đối với Nghiêm Tà vô cùng dịu dàng. Dịu dàng như một đêm kia, anh nấu cơm rồi chờ Nghiêm Tà về mà ngủ thiếp đi. Như lần đầu tiên thân mật, anh cảnh cáo Nghiêm Tà “Ngươi về sau sẽ hối hận.” nhưng khi đã mệt lả, anh vẫn im lặng ngắm nhìn Nghiêm Tà một cách chăm chú, rồi vươn tay nhẹ nhàng sờ sờ gương mặt còn đầy mồ hôi của Nghiêm Tà. Khi người ta hỏi vì sao anh đi cùng Nghiêm Tà, anh tỉnh bơ trả lời anh đi theo “người nhà”. Mấy lúc Giang Đình chủ động như vậy là trái tim tôi gào thét, sao anh có thể đáng yêu như vậy! Anh ít nói lời tình cảm với Nghiêm Tà, nhưng khi anh nói yêu, đó là lời khẳng định vô cùng nghiêm túc và chân thật. Thật ra thì, do cách anh thể hiện kín đáo, chứ bên Nghiêm Tà anh luôn có thể cười, nếu không yêu sao anh có thể cho phép Nghiêm Tà đến gần anh được 🥰
Về bí mật của Giang Đình, và cách Giang Đình suy nghĩ về chuyện tình cảm, như tôi nói, là nhất quán. Anh giấu không kể chuyện cũ, bởi vì lúc đầu anh không tin Nghiêm Tà cũng đúng thôi. Còn về sau là vì anh không muốn lôi kéo Nghiêm Tà vào mọi chuyện. Anh có thể chết, nhưng anh muốn Nghiêm Tà sống. Còn một lý do nữa là, anh phải kết thúc ân oán giữa anh và “K bích”, mà tôi cho là điều này cũng vô cùng hợp lý. Bởi vì, “K bích” đã khiến cả chục người đồng đội của anh phải chết, như tôi thì tôi cũng muốn kết liễu “K bích” đó!
Một trong những khoảnh khắc Giang Đình dễ thương nhất là khi anh nhìn mình trong gương, cảm thấy mình không đẹp chút nào, cảm thấy Nghiêm Tà ắt hẳn là bị mù 😆😆😆 Tất nhiên các bạn có thể yên tâm là thụ của Hoài Thượng thì sắc đẹp chắc chắn là xứng danh hoa hậu. Nhưng cái chính là trong mắt Nghiêm Tà, mọi dáng vẻ của Giang Đình đều khiến ảnh yêu tới điên cuồng. Ảnh ban đầu đối với Giang Đình là nghi ngờ, sau là tán thưởng tài năng và sự xuất sắc của người ta, rồi cứ từ từ yêu thích ngày càng nhiều hơn. Một trong những điều tôi thích trong cách yêu của Nghiêm Tà chính là, ảnh chủ động nhưng ảnh biết chờ đợi, giận lên cũng dễ thương lắm, tính ra vụ uống rượu hóa sói dẫn tới lần đầu thân mật cũng hợp lý ☺️ Như các anh công khác của Hoài Thượng, Nghiêm Tà lừa được người ta thành người của ảnh là ảnh đi đeo nhẫn cho người ta luôn 😂 Ảnh nhây, mặt dày vô sỉ tới mức người ta có thèm nhận lời kết hôn của ảnh đâu, mà ảnh cứ tự nhận mình là chồng của người ta miết 😋 Trên giường ảnh không biết cái gì gọi là “tiết chế”, bất quá Giang Đình thích là được 😂 Nhưng phải nói rằng tôi vô cùng thích cảnh H của “Phá vân” (và cách Hoài Thượng viết H nói chung), bởi vì cảnh H không đơn thuần là chuyện thỏa mãn dục vọng, mà tha thiết và tràn đầy tình cảm. Nghiêm Tà yêu Giang Đình tới mê muội, vừa an ủi, vừa thì thầm lời yêu thương, cực kỳ trân trọng 😘 Tôi cũng thích Nghiêm Tà ở sự chăm sóc nhỏ xíu siêu dễ thương dành cho Giang Đình, chẳng hạn khi đi ngang tiệm ăn thấy Giang Đình tấm tắc khen là ảnh sẽ âm thầm đi mua cho người ta, ảnh ngồi ăn mì gói chứ mua cơm cá, mua bánh bao cho Giang Đình ăn 😁 Còn có lẽ điều tôi thích nhất trong cách Nghiêm Tà yêu chính là, ảnh biết Giang Đình che giấu ảnh nhiều sự thật, nhưng ảnh vẫn yêu tha thiết, vẫn lựa chọn tin tưởng. Gan dạ trong công tác, trong tình cảm Nghiêm Tà cũng không ngần ngại trao trái tim cho đối phương nắm giữ, bất chấp hậu quả.
Mẹ của Nghiêm Tà siêu đáng yêu, bạn sẽ ôm bụng cười trước suy nghĩ của bà: khi Nghiêm Tà hai mươi, bà nghĩ hắn có thể xứng với công chúa, khi hai lăm thì tiểu thư nhà khá giả là xứng rồi, ba mươi thì có gái chịu là được rồi, còn giờ thì bà nghiên cứu luật hôn nhân đồng tính luôn rồi 😆
Cuối cùng thì hai anh trai đẹp cũng rước nhau về nhà, Giang Đình lời được một ông chồng giàu còn cưng chiều mình, Nghiêm Tà lời được một mỹ nhân, ôn hòa dễ ở chung, biết nấu cơm lại còn thông minh, đủ trình để đàm đạo các vụ án với ảnh. Aiza, chỉ buồn cho hủ nữ FA thôi 😂
PS1: Vụ Hoài Thượng viết “qua Việt Nam mua vợ”, cá nhân mình không cảm thấy kích động hay gì hết, tuy rằng đây là thực tế đau lòng của nhiều vùng nông thôn nước ta. Dưới góc độ văn học, chi tiết này chỉ là một chi tiết khách quan của truyện. Thật ra thì mối quan hệ Việt – Trung từ trước tới giờ vẫn luôn căng thẳng, và chính quyền Trung Quốc vẫn luôn giáo dục người dân những điều không hay về Việt Nam, nên đây là lỗi của người dân hay lỗi của chính quyền thì cũng đã khó phán xét rồi, mà phán xét các sản phẩm văn hoá – nghệ thuật thì càng khó hơn nữa.
PS2: Trời ơi mình hơi bị thích bài hát cuối của kịch truyền thanh luôn, thêm giọng Giang Đình trong kịch nữa chứ 🥰🥰🥰