Lúc thổ lộ: “Anh thích em, muốn em thành người yêu của anh.”
Lúc bị cự tuyệt: “Anh thích em như vậy, thích anh một chút em sẽ chết à”
Lúc sám hối: ”Nếu biết đó là nụ hôn đầu của em, anh nhất định sẽ chú ý điểm mấu chốt, để em nhớ khoảnh khắc đẹp nhất này.”
Lúc nghiêm chỉnh: “Anh thật nghiêm túc, hiện tại chân thành mà nhiệt tình mời em yêu đương”
Lúc được đáp trả: Thấy anh hé miệng cười, Mễ Kha lém lỉnh le lưỡi một cái, suy nghĩ một chút nói: “Em chưa từng yêu, không biết bạn gái phải làm những gì, hơn nữa công việc của anh đặc biệt, em lại ngốc, cho nên nếu em có làm gì sai, không cho phép anh giống như lần trước nổi giận quát em.”Hình Khắc Lũy cố tình tỏ vẻ suy tính: “Đúng thật có chút ngốc.”Bị cô đánh một cái, anh tới gần cô kiên định nói: “Có ngốc nữa anh cũng vẫn thích. Về sau nếu em không nghe lời anh sẽ không nổi giận, sẽ không quát em, anh…”Cố ý dừng lại, anh cúi người đến cạnh tai cô thần thần bí bí nói: “Anh chỉ hôn em, hôn đến khi nào em nghe lời mới thôi, có được hay không?”Lời nói còn vang bên tai, anh nhanh chóng đặt một nụ hôn lên má cô, thấy cô né tránh, bộ dáng tức giận anh cười: “Còn không cho anh hôn à?
• Lúc lưu manh hiện hình: Mễ Kha đỏ mặt, véo vào tay anh: “Hình Khắc Lũy anh nghiêm túc chút đi.” Nghe cô gọi cả tên họ anh, Hình Khắc Lũy tỏ vẻ đại gia nói: “Nói dễ nghe một chút, thì anh sẽ nghiêm túc.”“Không phải anh dụ dỗ em sao.”Mễ Kha khẽ liếc mắt, ưỡn thẳng lưng chỉ chỉ tay đâm đâm bộ ngực anh: “Anh chuyển đề tài, còn chưa đồng ý đối xử tốt với em đấy.”Cô bộ dáng đáng yêu gương mặt hất lên, khiến Hình Khắc Lũy trong lòng giống như có ngàn vạn con ngựa chạy qua, anh cười xấu xa: “Được, lúc nào cũng đối xử tốt với em, lúc lên giường càng đối với em tốt hơn.”
• Định nghĩa về yêu: “Yêu là gì? Chính là trước khi kết hôn, không ngừng giở trò lưu manh!”
• Lúc bị đồng đội bắt nạt: “Cứu anh, nàng dâu nhỏ!”
• Lần đầu cầu hôn:“Em không đồng ý gả cho anh…, anh sẽ quỳ mãi không đứng dậy.”“Không đồng ý, nơi này đã có hạt đậu nhỏ rồi, không sợ em không gả cho anh.”“Con gái à, con phải mau đến, hạnh phúc của ba hoàn toàn dựa vào con.”
• Lần thứ hai cầu hôn: “Mặc dù anh dáng dấp thật đẹp trai, cũng có chút bản lãnh, nhưng cũng không phải là người tốt nhất. Nhưng anh yêu em, hơn nữa bảo đảm: đối với vợ trung thành như đối với Đảng, tuyệt đối không trêu chọc đào hoa. Cho nên bảo bối, sau ba mươi năm đùa giỡn, thừa dịp anh chưa biến thành ông lão, cầu xin em gật đầu, để cho anh từ ông xã dự bị chuyền thành chính thức.”
• Thê nô: “Em chê anh lời nói lưu manh, anh sửa; em không thích anh hút thuốc, anh cai; chỉ cần em đồng ý gả cho anh… anh tất cả nghe theo em. Bảo bối, em nguyện ý không?
• Lúc đối diện với cha vợ: “Mặc dù bản thân có một chút bản lãnh, nhưng cũng không phải người tốt nhất trên thới giới. Nhưng tình yêu đối với Kha Kha. Có lẽ sẽ không giống như bác bảo hộ cô ấy chu toàn, nhưng xin bác yên tâm, cháu sẽ lấy bác làm gương, dùng hết khả năng đem lại hạnh phúc cho cô ấy. Bảo đảm cô ấy gả cho cháu về sau có thể tùy hứng như cũ, bướng bỉnh, nổi giận, giống như khi ở bên cạnh bác. Xin bác nhìn một chút thành ý này của cháu, đồng ý gả Kha Kha cho cháu.”