Văn án:
Diệp Thư xuyên vào bộ truyện quyền mưu vừa mới đọc xong, trở thành quyền thần “xịt ngòi” đầu tiên bị nam chính bạo quân lật đổ, sau đó bị băm thành trăm mảnh, xương nghiền thành tro.
Thế nên Diệp Thư dứt khoát thu dọn đồ đạc rồi bỏ trốn, trên đường đi còn sẵn tiện tìm người “giải quyết” chuyện mình bị bỏ thuốc.
Ai ngờ sáng hôm sau tỉnh lại, đã thấy bạo quân nằm ngay bên cạnh đang nghiêng đầu cười với y: Ngủ có ngon không?
Diệp Thư:…
Vì để giữ mạng, Diệp Thư bị ép tiến cung làm phi, từ đó trải qua cuộc sống bị bạo quân sai bảo, chèn ép đầy đau khổ.
Bạo quân phê tấu chương, y phải rót trà mài mực.
Bạo quân ăn cơm, y phải thử độc trước.
Bạo quân đi ngủ, y phải phụ trách làm ấm giường.
Cho đến khi bụng bắt đầu to ra, Diệp Thư mới phát hiện, hình như truyện mà y xuyên đã xảy ra bug…
Đây má nó lại là thế giới ABO.
Lúc trước không phải y bị bỏ thuốc, mà là trải qua kỳ phân hoá đầu tiên để trở thành khôn quân!
Bạo quân: Kỳ cầu hoan của càn quân sắp đến rồi, ái phi…
Diệp Thư đóng sầm cửa tẩm điện trước mặt bạo quân: Hừ, mơ đi.
Nhân vật chính: Tấn Vọng x Diệp Thư.
Tâm tình thất thường bạo quân công x Nhát gan, hay sợ chết, diễn sâu thụ.
Thiết lập giới tính:
Khôn quân: Omega
Càn quân: Alpha
♧♧♧
Truyện ngọt ngào, plot đơn giản nhưng logic, không có cao trào nhiều chủ yếu ăn cơm chó và gặm đường, đừng đòi hỏi xincamon.
_______________________________________________
REVIEW chủ nhà:
Truyện khá là hay, công thụ chỉ có nhau, ngọt mà không quá ngấy
Về cơ bản thì tình thế đẩy thụ vào những bước đầu, sau đó công đẩy thụ đi trên con đường còn lại.
Về cơ bản là vì truyện cổ đại – vua là boss thế giới nên thụ cũng phải thuận theo là chuyện bình thường.
Nhân thiết và tam quan thì, chỉ bị hủy khi ở trước mặt người còn lại :)))
1 số cảm nghĩ spoi:
Về đoạn thụ trốn lần 1 xong bị bắt lại dâng lên cong công ấy, lúc đọc mình cũng thấy thụ hơi bị ngu ngu, nhưng mà xong xuoi mình lại thấy cũng hợp lí
- Là làm gì có thằng con trai nào lại nghĩ là mình đang mang thai chứ, hơn cả là trước đí truyện này làm gì có thiết lập ABO, thụ không biết mình mang thai là chuyện bình thường. Vì không biết mình mang thai nên dám trốn đi —> Hợp lí,
- Vì không biết thiết lập ABO nên tất nhiên thụ sao mà biết được mấy cái tính hương gì đó, không tránh được chuyện xỉu giữa đường -> chứ không ngất
- Là làm gì có thằng con trai nào lại nghĩ là mình đang mang thai chứ, hơn cả là trước đí truyện này làm gì có thiết lập ABO, thụ không biết mình mang thai là chuyện bình thường. Vì không biết mình mang thai nên dám trốn đi —> Hợp lí,
- Vì không biết thiết lập ABO nên tất nhiên thụ sao mà biết được mấy cái tính hương gì đó, không tránh được chuyện xỉu giữa đường -> chứ không ngất
- Là làm gì có thằng con trai nào lại nghĩ là mình đang mang thai chứ, hơn cả là trước đí truyện này làm gì có thiết lập ABO, thụ không biết mình mang thai là chuyện bình thường. Vì không biết mình mang thai nên dám trốn đi —> Hợp lí,
- Vì không biết thiết lập ABO nên tất nhiên thụ sao mà biết được mấy cái tính hương gì đó, không tránh được chuyện xỉu giữa đường -> chứ không ngất
- Là làm gì có thằng con trai nào lại nghĩ là mình đang mang thai chứ, hơn cả là trước đí truyện này làm gì có thiết lập ABO, thụ không biết mình mang thai là chuyện bình thường. Vì không biết mình mang thai nên dám trốn đi —> Hợp lí,
- Vì không biết thiết lập ABO nên tất nhiên thụ sao mà biết được mấy cái tính hương gì đó, không tránh được chuyện xỉu giữa đường -> chứ không ngất
- Là làm gì có thằng con trai nào lại nghĩ là mình đang mang thai chứ, hơn cả là trước đí truyện này làm gì có thiết lập ABO, thụ không biết mình mang thai là chuyện bình thường. Vì không biết mình mang thai nên dám trốn đi —> Hợp lí,
- Vì không biết thiết lập ABO nên tất nhiên thụ sao mà biết được mấy cái tính hương gì đó, không tránh được chuyện xỉu giữa đường -> chứ không ngất là thụ nó trốn banh xác luôn rôi =))
- Vì 2 lí do trên nên chuyện thụ muốn trốn chính là cách ẻm phản kháng , nhưng cuối cùng phản kháng không thành công mà vẫn về thụ nên là ẻm lại phải giả vờ giả vịt ở với công.
- Nói chung, xin đừng lấy góc nhìn thượng đế để phán xét nhân vật, khi bạn không ở trong tình huống của người ta thì sao mà hiểu được :>
Nói chung truyện khá logic, phù hợp với nhân thiết 1v1, thụ từng bị dụ bỏ thuốc công để trốn -> không làm, từng được rủ trốn -> không làm, từng có cơ hội giết công -> không làm ( vì công không phòng bị nên thụ có khả năng thành công cao lắm đó nhé )
Công bạo quân nhưng thật ra công cứu dân khỏi ông cha hoang dâm vô độ đó ạ :3 Cho nên bộ này nhân thiết ổn tam quan không vấn đề nha. Công không tra thụ cũng không tiện, mẻ chỉ tiện với mỗi công thôi ấy mà.
Với cả cú quay xe của truyện này thật ra mình đã dự đoán được từ c2x rồi =))) chẳng qua không đoán trúng 100% thôi chứ nó cũng dễ ấy mà =)) Tác gợi í nhiều vch