“Trong một quyển sách tớ từng đọc, có một đoạn kết buồn đến nao lòng, dù đã qua rất lâu nhưng từng con chữ ấy tớ vẫn nhớ tường tận chẳng sót.
Bởi lẽ, nó giống hệt như cuộc tình của hai ta, chia ly ngay đoạn mùa đẹp nhất và cũng để lại nhiều tiếc nuối nhất. Đến mãi sau này, đi qua thêm mấy mùa như thế tớ vẫn không thể nguôi ngoai được nỗi nhớ của chính mình.
Mùa hạ cậu yêu nhất, là mùa hạ cả hai gặp được nhau. Mùa đông tớ yêu nhất, lại là mùa cả hai rời xa nhau. Là mùa của tiếng chào và mùa của những lời hẹn gặp, đớn đau xen lẫn nỗi buồn, chẳng tài nào cất đi được tất thảy, vì tình đầu là cuộc tình đẹp nhất, phải không?
Về sau, thi thoảng tớ vẫn nhớ về, vẫn tiếc nuối, vẫn xót xa vì những vấn vương sót lại nhưng chẳng còn buồn như lúc ấy. Tớ tìm tới một góc nhỏ, đặt mọi suy tư vào nơi ấy và lẳng lặng bước đi, để mọi ký ức về đôi ta được nguôi ngoai trong một sớm mai nào đó, tinh mơ.
Có thể mùa đông của tớ không mất đi chỉ là trót nằm lại ở dòng thời gian nào đó, và mọi điều tồn tại về cậu, về đôi ta thì sẽ như thế, chúng sẽ không tan phai đi, như một cành hoa, úa tàn.
Và dưới bầu trời thênh thang vô tận ấy, tâm hồn tớ nghiêng ngả, ngỡ như đã quên cả chính mình.
Đông về, trôi nghiêng cả một trời ký ức.
Có cái nắm tay nào đi qua mùa đông không cậu hỡi? Khi mà từng đợt gió buốt lạnh đang ôm ấp lấy thành phố này, nơi đã từ lâu chẳng còn thấy được màu nắng.
Những màu nắng hạ vàng, trải đầy từng con hẻm nhỏ, có cả đôi ba kỷ niệm và tâm tư đã nằm lại chốn đây cùng nhiều nỗi nhớ tiện tay thả theo mây trời.
Cậu có nhớ một ngày rực rỡ đã qua hay không, hay là còn luyến lưu một cuộc tình lay lắt mang đầy những dang dở, xót xa.
Và cậu có đi ngang nơi thành phố này không, khi mùa đông đã về tựa lưng để ngơi nghỉ, ấm áp ngày qua, cậu có mang đủ hay chăng.
Để vào một đêm muộn nào đó, tiết trời phủ kín hơi sương, cậu sẽ không cảm thấy đơn côi hay lạnh lẽo, cũng sẽ chẳng còn bật khóc trong bóng tối, nơi không ai thấy được những nỗi niềm quẩn quanh.
Đông sẽ qua sớm thôi, tớ tin là thế. Khi mà ngay cả hân hoan lúc đó chúng ta chẳng còn giữ được thì chắc rằng thời gian sẽ làm mọi thứ nguôi ngoai đi tất thảy.
Đừng buồn quá lâu, vì đông sẽ kiếm cậu lần nữa và lần tới sẽ mang đủ đầy những hân hoan kia, trở lại.
Nhé người.”
“You had me at hello” – Đây là một câu thoại trong bộ phim “Jerry Maguire” do Tom Cruise và Renee Zellweger thủ vai chính. “Jerry Maguire” là một bộ phim nói về niềm tin. Tuy nhiên, không phải là niềm tin theo nghĩa tôn giáo, mà đó là niềm tin vào bản thân, vào khả năng của một người và niềm tin vào sức mạnh của tình yêu. Lời thoại “You had me at hello” thuộc về Zellweger, và là phản ứng của cô ấy trước những nỗ lực của nhân vật Cruise để thuyết phục cô ấy quay trở về với tình yêu thuở ban đầu của họ.
Nhân vật của Zellweger nói ra câu “You had me at hello” sau khi Jerry (Cruise) vừa có những lời tâm tình về việc để mối quan hệ của họ tan vỡ, và Jerry đã học được gì từ điều đó, Jerry xin lỗi và nhận ra Zellweger có giá trị như thế nào trong cuộc đời mình.
Câu thoại ngụ ý rằng một khi từ đầu tiên (xin chào/ hello) bật ra khỏi đôi môi, cả hai đã bị đối phương thu hút ngay lập tức. Đó là cách họ quyến rũ, không thể cưỡng lại được. Vì vậy, ‘You had me at hello’ còn có nghĩa là ngụ ý sự mê hoặc hoàn toàn lãng mạn, và ‘You had me at hello’ thực sự làm nổi bật bản chất trống rỗng của người nói ra nó.
Fanfic “You had me at hello” – Chaelisa cũng được lấy ý tưởng từ câu chuyện ấy, dựa trên những gì nhân vật Chaelisa đã trải qua xuyên suốt mạch truyện. “You had me at hello” thường bị hiểu nhầm là “yêu cậu từ cái nhìn đầu tiên”, và cũng không hẳn là lời ‘xin chào’ đầu tiên của cả hai khi gặp nhau nơi tầng hầm cũ kỹ, ngụ ý rằng Lisa đã yêu Chaeyoung trước khi nàng nói một lời với cô. Nhưng nó thực sự ám chỉ ‘xin chào‘ ở đầu những cuộc gặp gỡ sau này, sau thời gian quá lâu xa cách, sau những xoay chuyển biến cố của dòng đời.
Câu thoại ngụ ý rằng không cần phải nói những gì họ cần phải nói, ví như những lời xin lỗi hay trách móc giận hờn, thì họ đã tha thứ cho nhau, và chỉ cần đối phương cố gắng kết nối lại là đủ để đưa tất cả trở lại như ban đầu.
“Làm gì có ai yêu nhau ngay từ ánh nhìn đầu tiên, có chăng đó là cảm giác khao khát muốn có được khi lần đầu tiên chạm phải ánh nhìn.”
Vậy là lần thứ hai mình kết thúc fic YHMAH, thật may vì mình đã có thể giữ lại được và các cậu vẫn ủng hộ mình như thế này. Mình không biết phải nói thế nào nữa, chỉ biết nói lời xin lỗi đến tất cả các cậu – những người đã trông chờ vào cái kết khác mà mình đã nói đến trước đây.
Những nội dung về HE trong bản thảo mình còn viết dang dở đã được post lên group “Hội Những Người Mê Đọc Truyện Jensoo & Chaelisa” trước đây, và cái kết đó là những tưởng tượng được vẽ ra trong đầu mình từ rất lâu để chuẩn bị cho một cái kết viên mãn sau “waiting for more…” của mình. Nhưng có lẽ nó cũng chỉ có thể dừng lại ở bấy nhiêu đó mà thôi. Mình không còn đủ ý tưởng, cũng không còn đủ cảm xúc hay nhiệt tình để viết tiếp như mạch cảm xúc ban đầu được nữa.
Đối với mình, cái kết ở chap 81 sẽ là cái kết mà mình cảm thấy hài lòng nhất. Không phải bởi vì nó buồn, không phải bởi vì OTP bị chia cách, mà là bởi vì nó để lại dấu ấn rất sâu trong lòng mình một cách nhẹ nhàng nhất. Mặc dù nó có thể không trọn vẹn, nhưng ít nhất tại thời khắc chia xa, trái tim họ vẫn còn chứa đầy lòng tin và tình yêu đến đối phương hoàn toàn. Thật tốt nếu như chúng ta luôn có một người, không thể bên cạnh nhưng vẫn có thể nhớ về, không oán giận, không trách móc, không hiểu lầm, không ghét bỏ, chỉ có những yêu thương và ký ức đẹp đẽ giữa cả hai thôi có đúng không?
Mình thật sự cũng không biết phải nói gì hơn nữa, vì cũng không có ích lợi gì khi mình là người thất hứa với cái kết HE, mọi người chắc sẽ thất vọng nhiều lắm. Các cậu trách mình cũng không sao, mình cũng chỉ biết gửi lời cảm ơn và xin lỗi đến các cậu một lần nữa mà thôi.
Mình vẫn luôn ủng hộ Chaelisa nhưng không còn có mặt trên Wattpad nữa. Thật lòng cảm ơn những ai đã ủng hộ mình, mình rất cảm kích và biết ơn vì điều đó ♡
Fic của mình không gọi là xuất sắc, nhưng mình cũng mong đây sẽ là một sự đóng góp vào ficdom đang ngày càng phát triển của BP. Và mình biết các cậu cũng sẽ đọc được nhiều fic hay hơn fic của mình, sẽ thoát khỏi những gam màu xám xịt trong fic của mình. Cuối cùng chúc mọi người luôn vui vẻ, giữ gìn sức khoẻ thật tốt nha.
Cả Lisa và Chaeyoung của chúng ta nữa, hy vọng cả hai đều ổn. Lisa sẽ sớm khỏi bệnh, ba thành viên sẽ không có chuyện gì xấu.
Herb – Hope💮