Tham khảo Dàn ý nghị luận về ý nghĩa của khoảnh khắc trong cuộc đời mỗi người, tổng hợp đầy đủ dàn ý chung và những bài văn cảm nhận ngắn gọn, chi tiết, hay nhất. Qua các bài văn mẫu sẽ giúp các bạn hiểu rõ hơn về vấn đề cần nghị luận, cùng tham khảo nhé!
Dàn ý nghị luận về ý nghĩa của khoảnh khắc trong cuộc đời mỗi người
1. Mở bài
– Xác định đúng vấn đề cần nghị luận: Ý nghĩa của khoảnh khắc đối với cuộc đời mỗi người.
2. Thân bài: Triển khai vấn đề cần nghị luận:
– Giải thích:
+ Khoảnh khắc là khoảng thời gian ngắn ngủi, trôi qua một cách nhanh chóng, không lặp lại; đó cũng là cơ sở tạo nên toàn bộ thời gian cuộc đời.
– Khoảnh khắc có vai trò, ý nghĩa rất lớn với cuộc đời mỗi người:
+ Mỗi khoảnh khắc dù vui hay buồn đều góp phần tạo nên bức tranh cuộc sống đa sắc màu của mỗi người.
+ Từng khoảnh khắc sống có nghĩa sẽ tạo nên một cuộc đời ý nghĩa (và ngược lại)
+ Có những khoảnh khắc trôi qua vô nghĩa nhưng cũng có những khoảnh khắc làm nên những giá trị, định vị được một con người, quyết định một cuộc đời, thậm chí là số phận nhân loại.
– Bàn luận mở rộng:
+ Cần có thái độ sống đúng đắn: trân trọng từng khoảnh khắc ngắn ngủi
+ Sống hết mình, không lãng phí từng khoảnh khắc cuộc đời, tạo nên những khoảnh khắc đẹp đẽ để mỗi khoảnh khắc là mãi mãi…
+ Phê phán những người để nhiều khoảnh khắc trôi qua vô nghĩa khi sống hời hợt, chạy theo ảo vọng… (đưa ra những dẫn chứng cụ thể, thuyết phục)
3. Kết bài:
– Tổng kết khẳng định lại vấn đề
– Liên hệ thực tế bản thân
Nghị luận về ý nghĩa của khoảnh khắc trong cuộc đời mỗi người – Bài mẫu 1
Mỗi người chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống, quỹ thời gian dành cho mỗi người cũng chỉ là hữu hạn. Nếu bạn biết sử dụng quỹ thời gian của mình một cách hợp lý bạn sẽ làm được nhiều điều trong cuộc sống và cuộc sống của bạn sẽ trở nên ý nghĩa hơn; còn nếu bạn để thời gian trôi qua một cách lãng phí thì cuộc sống của bạn nó vẫn cứ qua đi, đến khi nhìn lại có thể bạn sẽ cảm thấy hối hận vì mình chưa làm được gì nhiều. Câu chuyện tôi chia sẻ dưới đây kể về cuộc gặp gỡ và nói chuyện giữa một người ngư dân và một vị doanh nhân đã nghỉ hưu sẽ phần nào cho bạn thấy được cách sử dụng thời gian khác nhau của mỗi người:
Một buổi chiều nắng đẹp, một ngư dân ra biển câu cá. Ông ta nằm thư giãn trên bãi biển… Cần câu được cắm trên cát trắng và sợi dây câu dài vươn tít ra ngoài xa, bập bềnh với sóng xanh. Ông lim dim mắt tận hưởng nắng chiều ấm áp.
Đúng lúc đó, một vị doanh nhân đã nghỉ hưu từ đằng xa đi tới. Ông ta cũng đang đi kiếm một chỗ tốt để ngồi câu cá. Nhìn thấy lão ngư dân, ông ta lại gần cất tiếng bắt chuyện.
– Bằng cách này ông chẳng thể kiếm được nhiều cá đâu! Lẽ ra ông nên mua một tấm lưới lớn, ông sẽ bắt được nhiều cá hơn.
Người đi câu ngước nhìn lên, mỉm cười:
– Vậy ư? Tại sao tôi phải bắt được nhiều cá hơn, để làm gì nào?
– Ông sẽ có tiền. Và ông có thể mua một con tàu, sản lượng cá sẽ cao thêm nữa.
– Rồi sau đó?
– Ông sẽ có thể thuê người làm thay ông hay thậm chí xây dựng một đội tàu đánh cá lớn.
– Thế lúc đó tôi được gì? – Người đi câu lặp lại câu hỏi.
Vị doanh nhân về hưu đỏ mặt giận dữ:
– Chẳng lẽ ông không hiểu? Lúc đó, ông sẽ trở nên giàu có tới mức ông không bao giờ phải động chân động tay làm việc để kiếm sống nữa. Rồi ông có thể như tôi đây, ngồi cả ngày trên bãi biển xinh đẹp này và thưởng ngoạn cảnh hoàng hôn. Ông sẽ không còn một lo lắng nào trên đời nữa mà chỉ vui hưởng niềm vui câu cá thư giãn mà thôi.
Người câu cá vẫn mỉm cười, nhìn vị thương gia với vẻ thương hại:
– Vậy ông nghĩ tôi đang làm gì lúc này?
Một câu chuyện khá hay về cách chúng ta tận hưởng cuộc sống và sử dụng thời gian đúng không? Một người làm việc cật lực cả đời, chỉ để kiếm chút thời gian nhàn nhã lúc tuổi già, một người khác tận hưởng từng giây phút trong cuộc sống mà người kia phải phấn đấu cả đời, chỉ vì ông ta biết cách.”
Cuộc sống hiện đại đôi khi vô tình cuốn con người chúng ta vào guồng quay hối hả đó, chúng ta vẫn cứ theo nó sống một cách vội vàng, gấp gáp; vì ta sợ rằng chỉ cần ta dừng lại một chút thôi, sống chậm lại một chút thôi là ta sẽ thụt lùi, lạc hậu, sẽ không bao giờ đuổi kịp những người khác nữa. Liệu có phải đó là mục đích trong cuộc đời của bạn? Mục tiêu đó là sự ganh đua hơn kém với mọi người xung quanh? Là sự giàu có về kinh tế tài chính? Hay đơn giản chỉ là mong muốn một cuộc sống ý nghĩa, vừa sống vừa tận hưởng khi còn có thể?
Thực tế, chẳng có ai có quyền bắt bạn phải sống thế nào? Chẳng có ai có quyền định hướng bạn sống ra sao cho ý nghĩa. Quan trọng là bạn phải xác định mục tiêu trong cuộc sống của mình là gì và mình phải làm gì để đạt được mục tiêu đó. Mục tiêu lớn sẽ nằm ở cuối con đường, nhưng trên con đường đó còn có nhiều những mục tiêu nhỏ khác. Đừng để cuộc sống bận rộn khiến ta vô tình lãng quên đi ý nghĩa cuộc sống mà mình hướng đến, khiến ta cuốn vào guồng quay đó mà không có thời gian dừng lại, nhìn lại để sống ý nghĩa cho từng thời điểm mình đang sống.
Có nhiều người nghĩ rằng, khi còn trẻ, còn có sức khỏe, ta phải cố gắng, nỗ lực; làm việc chăm chỉ, hết mình để có một cuộc sống về nhà an nhàn, hạnh phúc, thảnh thơi. Nhưng nếu có thể, bạn hãy xem xét lại, bởi cuộc đời “nay sống mai chết”, chúng ta chẳng biết chúng ta sống đến bao giờ. Nên nếu bạn muốn làm điều gì thì hãy làm ngay, muốn sống như thế nào thì hãy sống như vậy và muốn tận hưởng như thế nào thì hãy làm như thế.
Quá khứ là những thứ đã qua, chúng ta không thể quay trở lại và thay đổi điều gì; còn tương lai là những điều chưa đến, nên ta cũng chẳng thể đoán định trước điều gì. Chỉ còn hiện tại là nơi bạn đang thuộc về, là nơi bạn đang ở chung với nó; Vậy nên, hãy tập trung sống hết mình cho giây phút hiện tại, đừng để thời gian trôi qua một cách vô nghĩa. Bởi như ý nghĩa của câu chuyện trên, có khi mục tiêu cuối đời của bạn, bạn có thể tận hưởng từng khoảnh khắc ngay trong chính quá trình sống của mình. Vậy, việc gì ta lại phải chờ đợi nó lâu đến như vậy?
Nghị luận về ý nghĩa của khoảnh khắc trong cuộc đời mỗi người – Bài mẫu 2
Cuộc sống trôi qua rất nhanh theo thời gian. Mỗi người chúng ta không thể để cuộc sống trôi qua một cách vô ích. Chúng ta không thể sống chỉ dựa vào quá khứ hay cứ trông chờ vô vọng vào tương lai mà không có bất kì sự nỗ lực nào từ hiện tại. “Chỉ bằng cách sống cuộc đời mình trong từng khoảnh khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngày của đời mình”.
Chắc chắn rằng, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta đều tự hỏi: “Làm sao để cuộc sống có ý nghĩa?” Ngay từ ngày đầu tiên đến trường, chúng ta đã phải nỗ lực học tập. Vì con đường học tập là con đường tốt nhất, chắc chắn nhất để chúng ta sống tốt, sống có ý nghĩa nhất. Chúng ta không được bỏ lỡ bất kì cơ hội học tập nào, vì đó cũng giống như chúng ta bỏ lỡ cơ hội sống. Hãy nhìn xung quanh ta, những kẻ lười học, những người không có cơ hội được học tập, họ phải sống bấp bênh, sống tạm bợ, thậm chí có kẻ trở thành phần tử tệ nạn của xã hội. Vậy thì ngay từ nhỏ, hay từ bây giờ, hiểu được giá trị của việc học, ta phải có kế hoạch học tập thật tốt để cuộc sông được tốt đẹp hơn, có ý nghĩa hơn. Con đường học tập tuy là con đường tốt nhất nhưng cũng là con đường đầy khó khăn, thử thách. Việc học cũng có thể ví như một trò chơi vô tận không có kết thúc, nó sẽ loại những ai không có ý chí vươn lên, không biết tiến về đích. Những kẻ không có ý chí có thể là kẻ thấy khó khăn mà từ bỏ, có thể là kẻ tự mãn về thành tích đạt được trong quá khứ mà tự ý dừng bước trong trò chơi này. Những kẻ không có chí tiến thủ là những kẻ vốn không muốn học, là những kẻ thảm bại. Những kẻ tự mãn với thành tích của chính mình sẽ khiến họ bị loại khỏi trò chơi. Học tập không có điểm dừng, không có kết quả nào là tốt nhất, tuyệt nhất để tự mãn. Chúng ta tự mãn là chúng ta đang chủ quan hoặc lấy đó là cái cớ để ngừng học, ngay lập tức, những người khác sẽ vươn lên, đẩy chúng ta ra khỏi cuộc chơi. Nhà bác học Darwin nổi tiếng với câu nói “Bác học không có nghĩa là ngừng học”, Ngài Darwin là một nhà bác học, nổi tiếng với những cống hiến về khoa học nhưng không hề ngừng việc học tập của mình và đã trở thành một nhà bác học nổi tiếng, một danh nhân thế giới mà ai cũng nhắc đến. Học tập đúng thực là một phần rất quan trọng làm nên ý nghĩa cuộc sống của chúng ta. Chúng ta không tự mãn vì thành tích đạt được nhưng cùng không được ảo tưởng về tương lai. Chúng ta được phép có ước mơ, có hi vọng nhưng là ước mơ, hi vọng mà chính ta phải thực hiện, biến chúng thành sự thật chử không phải ngồi chờ đợi sự giúp đỡ từ người thân, bạn bè hay một phép màu ừ thần linh mà chúng ta tín ngưỡng. Tương lai là do chính chúng ta tạo nên thì mới thật sự có ý nghĩa, cuộc sống mới có ý nghĩa. Những kẻ lười nhác là những kẻ chỉ biết chắp tay cầu nguyện, cầu xin sự giứp đỡ từ thần thánh, từ những người khác. Họ chẳng khác gì những kẻ ăn mày, cầu xin sự thương xót từ những người khác. Sống như vậy đâu còn ý nghĩa gì? Chúng ta gặp không ít những hiện tượng như vậy, như ở Việt Nam, trong những kì thi quan trọng như thi Đại học, thay vì chăm chỉ học, những học sinh cùng cha mẹ đến viếng chừa, lặn lội ra đến Văn miếu Quốc Tử Giám để sờ lên đầu kim quy xin được sự thông minh, may mắn từ các vị quan trạng của nước ta ngày xưa. Hành động này đã trở thành một tệ nạn gọi là mê tín. Những việc mà chúng ta làm nhờ sự giúp đỡ của người khác dù cho có kết quả tốt đẹp thi chúng ta cũng sẽ không thấy có ý nghĩa, không biết trân trọng, biết quý cái kết quả đó. Vậy thì chẳng khác gì chúng ta đánh mất cuộc sống này? Chúng ta phải biết tự làm nên tương lai của chính mình. Một cuộc sống có ý nghĩa không dừng lại ở đó, chúng ta phải biết thử sức mình trong những việc khó khăn hơn để trau dồi khả năng của bản thân, phát triển tiềm năng và phát huy tính sáng tạo. Cuộc sống sẽ trở nên nhàm chán nếu chúng ta chỉ quanh quẩn trong cái góc của mình. Chúng ta phải thử bước ra xa hơn, đương đầu với nhiều thử thách mới, phải vượt qua chúng mà hoàn thiện bản thân. Chúng ta phải luôn ở tư thế chủ động, tích cực tham gia mọi hoạt động quanh chúng ta để chúng ta học hỏi, để chúng ta tìm thấy niềm vui, điều thú vị của cuộc đời. Chúng ta phải có khát vọng cống hiến, đóng góp cho xã hội, nơi chúng ta đang sống. Chúng ta có được mọi thành công nhưng với sự ích kỉ, không chia sẻ thành công với mọi người, chúng ta không có được sự công nhận của moi người, nhữg nỗ lực vươn đến thành công của chính mình sẽ trở nên vô nghĩa. Chúng ta phải biết đóng góp thành công của chính mình cho xã hội để tìm thấy ý nghĩa, niềm vui cho bản thân, để tìm thấy động lực tiếp tục cố gắng. Hãy thử nghĩ xem, xã hội chúng ta có văn minh hơn nếu các nhà khoa học không đóng góp thành quả nghiên cứu của họ cho xã hội? Nếu là như vậy, có lẽ bây giờ chúng ta vẫn đang sống ở thế kỉ thứ chín hay thứ mười gì đó. Vì vậy, chúng ta cần phải sống dựa trên quá khứ nhưng không ỷ lại vào quá khứ – ước mơ, hi vọng vào tương lai, có sự cổ vũ từ người khác nhưng không trông chờ vào sự phù phiếm, sự giúp đỡ từ người khác, sống bằng mọi khả năng, phát huy tiềm năng, biết thử sức trong mọi hoạt động, có khát vọng đóng góp, chia sẻ với mọi người. Chúng ta phải sống hết mình vì hôm nay, vì ngày mai, không bỏ lỡ giây phút nào để cố gắng làm cho tốt mọi việc. Vậy là chúng ta đã có một cuộc sống có ý nghĩa thực sự, có niềm vui, có khát vọng và có tương lai vững chắc.
Lời Tổng Giám đốc tập đoàn Cocacola quả thật là một bài học lớn lao cho thế hệ thanh niên, sinh viên, học sinh chúng ta: “Bạn chớ để cuộc sổng trôi qua kẽ tay vì bạn cứ đắm mình trong quá khứ hoặc ảo tưởng về tương lai. Chỉ bằng cách sống cuộc đời mình trong từng khoảnh khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngày của đời mình”. Chúng ta phải sống sao cho thật có ý nghĩa. Riêng với tôi, tôi đã bỏ lỡ một khoảng thời gian trong đời để cuộc sống có ý nghĩa. Ngay bây giờ, tôi sẽ cố gắng nhiều hơn nữa, nỗ lực hơn nữa để hoàn thành tốt kì thi tốt nghiệp trung học phổ thông và bước vào giảng đường Đại học. Sau đó, tôi sẽ sống như những gì đã nói, để cuộc sống của tôi tràn đầy ý nghĩa, để mãi về sau tôi sẽ không hối tiếc vì đã bỏ lỡ cuộc sống.
-/-
Thông qua dàn ý và một số bài văn mẫu Nghị luận về ý nghĩa của khoảnh khắc trong cuộc đời mỗi người tiêu biểu được Top lời giải tuyển chọn từ những bài viết xuất sắc của các bạn học sinh. Mong rằng các em sẽ có khoảng thời gian vui vẻ và hữu ích khi học môn Văn!